Chương 678: Bí mật của Tiểu Mai .
“Hôm nay không phải em đã rất vui vẻ với Thời Thạch sao? Tại sao giờ lại cảm thấy không thoải mái với anh rồi?”
Hoa Hiền Phương chấn động dữ dội “Anh đang nói chuyện nhảm nhí gì vậy?”
Lục Kiến Nghi lấy điện thoại ra, mở ảnh bên trong ra.
Cô choáng váng.
“Ai đã chụp cái này? Thật là biết chọn góc độ, em và Thời Thạch thậm chí còn chưa từng chạm tay vào nhau, làm sao có thể tình cảm được như vậy?” Chẳng trách anh chàng này nửa đêm nửa hôm lại chạy đến đây. Hóa ra là có người đứng sau cố tình hủy hoại thanh danh của cô.
Lục Kiến Nghi không nhận được một chút an ủi nào, anh biết rất rõ trong lòng cô Thời Thạch luôn đi trước anh và quan trọng hơn anh.
“Hoa Hiền Phương, anh muốn em nói thật lòng, em có còn yêu Thời Thạch không?”
Cô ngước mắt lên nhìn anh, không hề chớp mắt: “em và anh Thạch không có tình yêu, chỉ có tình bạn và tình cảm gia đình. Sau này anh đừng hỏi em câu này nữa.”
Ngay cả khi còn yêu Thời Thạch, cô sẽ chọn cách chôn chặt tình cảm này, không mở lòng ra nữa.
“Vậy thì em có yêu anh không?” Lục Kiến Nghi buột miệng, hỏi xong lại hối hận, biết thừa câu trả lời là không, vậy tại sao lại hỏi để tự chuốc thêm phiền phức cho mình.
Hoa Hiền Phương dời ánh mắt đi, không nhìn anh nữa: “Một người đàn ông cắm sừng em thì có chỗ nào đáng để yêu chứ?”
Lục Kiến Nghi ngay lập tức chịu biết bao đả kích tổn thương, máu trào lên tim: “Người phụ nữ ngốc nghếch này, anh trong sạch, em có thể đừng lúc nào cũng đổ oan cho anh được không?”
Hoa Hiền Phương hừ nhẹ một tiếng, thật đúng cứng đầu cứng cổ, lại còn vô tội gì chứ.
“Dù sao chúng ta sau khi kết hôn, anh vẫn còn cùng Kiều An liên lạc qua lại, đây là sự thật.”
Lục Kiến Nghi búng trán cô: “Em thế này là đang trả đũa anh sao?”
Cô phồng hai má nói: “Ai bảo anh nghi ngờ em? Biết người gửi ảnh bụng dạ khó lường mà anh vẫn chọn tin tưởng, chỉ số IQ của anh sụt giảm rồi phải không?”
Anh cau mày không hài lòng: “Anh chỉ tin tưởng phán đoán của chính mình nên phải đích thân đến đây.”
“Bây giờ yên tâm rồi chứ?” Cô nhíu chặt miệng.
“Không yên tâm, chỉ cần thêm một ngày em còn chưa giao trái tim mình cho anh thì anh vẫn không cách nào yên tâm được.” Nói rồi anh duỗi ra cánh tay cứng rắn ra, kéo cô vào vòng tay mình ôm chặt lại.
Cô biết rằng người đàn ông này là người có tính chiếm hữu số một trên thế giới, chỉ cần là của mình, cho dù không thích cũng không cho phép người khác đụng vào.
“Lục Kiến Nghi, em luôn đặt gia đình lên hàng đầu, tuyệt đối không để cảm xúc cá nhân lấn át gia đình. Vì vậy anh không cần phải lo lắng, em sẽ không làm tổn hại đến danh dự của anh, em cũng mong anh có thể tôn trọng với tư cách là một người vợ.” Cô trang trọng và uy nghiêm.
Lục Kiến Nghi không biết nên vui hay nên buồn.
May mắn là vì cô sẽ không phản bội anh.
Nhưng đáng buồn thay, cảm xúc của cô không liên quan gì đến anh cả.
“Hoa Hiền Phương, rồi cuối cùng sẽ có một ngày, anh muốn em trao trái tim cho anh.”
Ngày hôm sau, Tiểu Mai gọi điện đến và rủ bọn họ đi đến nhà hàng của cô ấy dùng bữa.
Bước tới cửa nhà hàng, Hoa Hiền Phương sững sờ một lúc, nơi đó là nhà hàng mà lúc đầu cô giao đồ ăn, chỉ là thay đổi tên, lại trở thành nhà hàng của Tiểu Mai.
Có vẻ như sau khi Tiểu Mai “trúng số”, cô ấy đã mua lại nhà hàng và tự mình trở thành bà chủ.
Tần Như Thông vừa đến.
Ánh mắt của anh ta và Lục Kiến Nghi va chạm dữ dội, như có ngọn lửa phát ra bao trùm khắp nơi.
“Hiền Phương, gia đình em chồng tung vợ hứng sao?” Tần Như Thông nói với giọng điệu nửa giễu cợt nửa mỉa mai.
Lục Kiến Nghi giơ tay ra, choàng tay qua vai Hoa Hiền Phương, tuyên bố chủ quyền của mình.
“Đêm qua, cô ấy gửi nhắn tin Zalo cho tôi nói rằng cô ấy nhớ tôi, vậy nên tôi liền bay đến. Với bà xã, tôi luôn tình nguyện đáp ứng mọi nhu cầu của cô ấy.”
Tâm trạng Hoa Hiền Phương ngổn ngang, cô thật sự không ngờ tới, đường đường là cậu ấm đệ nhất thành phố Long Minh vậy mà lại nói dối không chớp mắt.
Khóe miệng Tần Như Thông khẽ giật giật.
Đòn