Chương 786: Nhân chứng vật chứng đều ở đây.
Vẻ mặt Đỗ Di Nhiên vì xấu hổ mà nhăn nhím lại: “Các người đừng ở đây cố ý tính toán, bàn âm mưu gì đó. Tôi vẫn luôn rất tỉnh táo, đầu óc rất tỉnh táo, thấy cũng rất rõ ràng. Người ở với tôi lúc đó là Lục Kiến Nghi, anh ấy còn nói rất nhiều lời tình ý với tôi. Anh ấy nói vóc dáng tôi đẹp hơn Hoa Hiền Phương, quyến rũ hơn Hoa Hiền Phương, anh ấy đã chán Hoa Hiền Phương, không có hứng thú với cô ta nữa.”
Lòng Hoa Hiền Phương đầy nặng nề, cũng không phải vì lời nói của cô ta, mà vì người đàn ông trong video.
Hai ngày nay tới thành phố Tinh Không, cô cũng không thấy một người đàn ông nào tương tự Lục Kiến Nghi.
Sau khi trúng mê hương, con người có thể mất trí nhớ tạm thời, thậm chí có vài người có thể sẽ bị điều khiển.
Nếu thật sự Lục Kiến Nghi đã trở về, bản thân lại không nhớ thì cô nên làm gì đây?
“Cô Đỗ, tôi biết, trong lòng cô, bất kể thế nào thì cô cũng không thể chấp nhận một khả năng khác, nhưng chuyện này có rất nhiều nghi vấn, chúng ta phải điều tra thật rõ.”
“Theo tôi thấy, không phải chỉ có mình Trần Lục đâu, nhất định còn có người cấu kết với cô ta làm việc xấu.” Lục Sênh Hạ nói: “Nếu có người ngoài đi vào, bảo vệ nhất định sẽ cảnh giác, nếu là người trong nhà gây án thì lại khác. Kẻ đó chẳng những quen thuộc biệt thự này, còn quen người nhà họ Đỗ, muốn ra tay, không phải chuyện gì khó cả.”
Cô nhỏ Đỗ cười nhạt: “Không chừng hết thảy những chuyện này đều do các người làm, các người phát hiện Lục Kiến Nghi xảy ra quan hệ với Di Nhiên, muốn tiêu huỷ chứng cứ, tẩy trắng cho cậu ta, muốn che đậy chuyện này.”
“Nếu chúng tôi làm thì sẽ không để lại camera ở cửa nhà kính.” Lục Sênh Hạ nói: “Cô nhỏ, đây là lần đầu tiên chúng tôi tới nơi này, không quen mọi thứ ở đây, thậm chí không biết phòng giám sát ở đâu, cô nói xem chúng tôi làm thế nào để xóa video chứ?”
Cô nhỏ Đỗ bẹt miệng: “Thật ra chuyện nam nữ yêu đương là chuyện bình thường, cho dù làm rồi cũng không sao, cần gì phải che giấu chứ?
Hoa Phi cười chế giễu: “Vậy sao cô không hỏi cô Đỗ đã làm chuyện xấu xa gì? Lại dám dùng mê hương quyến rũ anh rể tôi, tôi nên nói cô ta không có liêm sỉ hay là hèn hạ chứ?”
Lâm Đại Dao tiếp lời câu ta: “Chúng tôi nể mặt cụ bà và cô nên mới tạm thời không truy cứu việc này, mong rằng cô cháu các người có thể tự trọng. Nếu chuyện xấu mặt này mà bị truyền ra ngoài, người mất mặt chỉ có cô Đỗ mà thôi, anh rể chúng tôi là người bị hại.”
Lời này giống như là một cái bạt tai vô tình đánh vào mặt Đỗ Di Nhiên, đánh cô ta lệch cả mặt.
“Tôi không dùng mê hương, tôi không làm gì cả, đây chỉ là hương xông bình thường thôi. Từ đầu tới cuối tôi luôn tỉnh táo, nếu là mê hương thì tôi đã hôn mê lâu rồi.”
“Cô có ngất đi mà, trong rừng cây, không phải chính miệng cô nói cô đã ngất đi sao? Tôi nghe được mà.” Lục Sênh Hạ nói. Cô bé đi phía trước, đương nhiên nghe được nhiều nhất.
“Đó là do hưng phấn quá độ, cô chỉ là đứa con nít, không hiểu được đâu.” Đỗ Di Nhiên nói không kiêng nể gì.
Lục Sênh Hạ tức giận liếc cô ta: “Ngất thì ngất, làm gì có nhiều lí do thế chứ. Rõ ràng cô là gái, lại đổ cho anh tôi. Đường đường là cô chủ nhà họ Đỗ, lại thiếu tình dục như vậy, thật là chưa bao giờ nghe tới.”
“Tôi thấy cô ta là vì tham mà sinh hận. Cô ta thầm mến anh rể tôi, anh rể tôi không để ý tới cô ta, nên cô ta sinh lòng oán hận, làm ra chuyện này, muốn trả thù anh rể tôi. Không chừng người đàn ông kia là do