Chương 828: Lũ lụt nhiều.
Gân xanh trên trán bà cụ Đỗ nổi lên.
“Mặc dù Di Nhiên có chỗ không đúng, thế nhưng loại chuyện này, một bàn tay không thể vỗ vang thành tiếng.”
“Bà Đỗ, người cùng cô ta vỗ vang thành tiếng cũng không phải chồng cháu.” Hoa Hiền Phương nói xong, đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, trong mắt lóe lên ánh sáng.
“Tối hôm đó sau khi chồng cháu rời khỏi nhà kính trồng hoa thì đi thẳng đến thác nước, từ trong kính viễn vọng ngắm sao, cháu đã nhìn thấy anh ấy rời đi.”
Lúc này cô mới nhớ đến tối hôm đó ở bên cạnh thác nước, cô nhìn thấy quỷ nước.
Nếu như cô đoán không sai, quỷ nước kia chính là Lục Kiến Nghi.
Bà cụ Đỗ đương nhiên sẽ không tin cô.
“Cháu là vợ của cậu ta, đương nhiên sẽ hướng về phía cậu ta, lời của cháu không thể làm chứng.”
Hoa Hiền Phương lấy điện thoại di động ra.
“Kính viễn vọng kia rất tân tiến, có giao diện điện thoại di động, có thể kết nối với điện thoại chụp ảnh, cháu có chụp mấy bức.”
Cô lật album ảnh ra, đưa cho bà cụ Đỗ xem.
Bà cụ Đỗ cẩn thận nhìn qua.
“Mặc dù đúng là có một người ở nơi đó, nhưng ánh sáng quá mờ, không thấy rõ mặt, sao có thể chứng minh đó là Kiến Nghi chứ, nói không chừng chỉ là một người ngoài mà thôi.”
“Từ thác nước đến biệt thự đều thuộc về địa bàn của nhà họ Đỗ, sao lại có người ngoài được chứ. Tuy gương mặt của người trong bức ảnh rất mơ hồ, nhưng thời gian mà người đàn ông này xuất hiện cùng với thời gian mà chồng cháu nói rất khớp, điều này có thể lập thành một bằng chứng.” Hoa Hiền Phương không chút hoang mang nói.
“Thế nhưng rõ ràng camera giám sát đã ghi lại cậu ta quay về, người làm trong nhà cũng nhìn thấy, đây chính là có cả nhân chứng và vật chứng.”
“Hình ảnh giám sát cũng không rõ, người hầu chỉ nhìn thấy sườn mặt mà thôi, tất cả mọi chuyện đều xảy ra trong bóng đêm, lấy kỹ thuật khoa học hiện tại mà nói, giả mạo một người cũng không phải là chuyện khó khăn gì, sở dĩ đối phương muốn cắt đứt mạch điện cũng là đề phòng bị nhìn ra sơ hở, bà Đỗ thông minh như thế, hẳn có thể nghĩ ra được.” Hoa Hiền Phương nhắc nhở.
Bà cụ Đỗ quả thật đã nghĩ đến chuyện này, thế nhưng cháu gái lấy ra phần giám định bố con kia lại khiến bà ta thay đổi cách nhìn.
Bà cụ Lục nhấp một ngụm trà, chậm rãi nói.
“Em Đỗ, Kiến Nghi là người đã có gia đình, cháu gái của bà để tâm tư lên người thằng bé sẽ không có kết quả gì đâu, bể khổ vô biên, quay đầu lại là bờ, trên đời này có nhiều đàn ông như thế, tìm một người tốt để gả, đừng để chấp niệm hủy hoại hạnh phúc cả đời.”
Ý tứ trong này đã rất rõ ràng rồi.
Cho dù đứa bé này có phải là của Lục Kiến Nghi hay không, nhà họ Lục đều không có khả năng cho Đỗ Di Nhiên một công bằng, nhiều nhất cũng chỉ xem như con riêng nuôi dưỡng bên ngoài, Hoa Hiền Phương sinh ra ba đứa cháu đích tôn, bọn họ đâu quan tâm đến đứa nhỏ trong bụng Đỗ Di Nhiên.
Bà ta hậm hực rời đi.
Trở lại khách sạn, bà ta gọi Đỗ Di Nhiên đến.
“Cháu muốn lên thượng vị là chuyện không thể nào, đứa nhỏ này sinh ra cũng chỉ có thể làm con riêng mà thôi, cháu đã nghĩ thông suốt chưa.”
Đỗ Di Nhiên còn đang đắm chìm trong hạnh phúc.
“Bà nội, hôm qua cháu còn gặp Kiến Nghi đấy, anh ấy lại muốn cháu, anh ấy nói chỉ cần không có Hoa Hiền Phương, anh ấy sẽ lập tức cưới cháu.”
Bà cụ Đỗ chấn động.
“Cháu chắc chắn đó là Lục Kiến Nghi?”
“Đương nhiên là anh ấy rồi, cháu chắc chắn một trăm phần trăm, anh ấy nói với cháu, cho dù anh ấy có nói gì cũng không phải thật lòng, anh ấy chỉ muốn lừa Hoa Hiền Phương thôi.” Đỗ Di Nhiên nói rất chắc chắn, hiện tại cô ta chỉ cần nghĩ cách diệt trừ Hoa Hiền Phương thôi.
Sắc mặt bà cụ Đỗ âm trầm, thằng nhóc Lục Kiến Nghi này rốt cuộc muốn làm gì, sao