Mẹ Trương tận tình khuyên bảo con gái : “Chờ chuyện này trôi vào quên lãng rồi, chúng ta sẽ biến bữa tiệc sinh nhật của con thành một bữa tiệc tối từ thiện, dùng danh nghĩa của con để quyên năm trăm vạn làm từ thiện công ích, con chỉ cần giả ý nói xin lỗi một tiếng thôi, tất cả đều sẽ trở thành quá khứ, bọn họ có muốn bắt chẹt nhà họ Trương chúng ta thì cũng không tìm thấy được nhược điểm.”Nhưng làm sao Trương Dao Dao có thể cam tâm, đôi mắt đỏ au như máu như phụt ra cả đốm lửa giận: “Cho dù biết nhà họ Trương chúng ta là làm vì lợi ích trước mắt, nhưng muốn con xin lỗi tiện nhân Giang Mộng Nhàn kia, con thật sự không làm được, con không làm được!”Cô ta ôm mẹ Trương khóc như hoa lê đẫm mưa, Trương Trạch Thiên đứng bên cạnh nhìn, bàn tay nắm chặt rồi lại thả lỏng, cứ lặp đi lặp lại như thế vài lần.Giang Mộng Nhàn, cô hận tôi, cho nên muốn trả thù tôi, cô cho là làm như vậy là có thể trả thù được tôi sao?Không, cô cũng chỉ là một con cờ mà thôi!Một con cờ đầy bi ai!Nhưng trong đầu Trương Trạch Thiên vẫn thủy chung không quên được dáng vẻ kiều diễm như hoa kia của Giang Mộng Nhàn, cô giống như thuốc phiện vậy, khiến anh ta phải mê muội, khiến anh ta lại muốn một lần nữa có được cô!Cuối cùng, Trương Dao Dao vẫn phải thỏa hiệp, bỏ qua cho việc chống án, đăng bài xin lỗi Giang Mộng Nhàn, hơn nữa còn bồi thường cho cô năm trăm vạn.Trương Dao Dao thừa nhận mình hãm hại vu oan cho Giang Mộng Nhàn là mang thai hơn nữa còn thiếu chút nữa làm hại cô bị hủy hết tiền đồ, cả đại học Kinh Đô khắp nơi đều tràn ngập tiếng bàn tán.Đắm con em quý tộc, con cháu nhà giàu có này đều coi trọng nhất là thể diện, mặt mũi nhà họ Trương bọn họ tựa như bị người lập tức táng cho một cái bạt tai đau điếng, tất cả con em dòng chính của Trương thị tại đại học ở kinh đô đều không còn mặt