Cuối cùng, Giang Mộng Nhàn nói xong, dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, cô đi về vị trí của mình.Trong một đám sinh viên bình dân quy củ, Giang Mộng Nhàn toàn thân ăn mặc thời phối hợp với gương mặt xinh đẹp tuyệt đối là người nổi bật nhất, hơn nữa còn bởi vì chuyện vừa rồi mà chuyện của cô rất nhanh đã truyền khắp toàn trường.Đại hội tân sinh viên nhanh chóng kết thúc, mọi người đứng dậy rời đi.Giang Mộng Nhàn chờ đến lúc vơi bớt người rồi mới chậm rãi đi ra khỏi hội trường, lên đại học, mấy ngày trước khi vào học chính thức gần như đều không chuyện gì cần làm, toàn là mấy hoạt động như đại hội tân sinh viên, hội gặp mặt của các tân sinh viên, rồi chuyện phân chia ký túc xá gì đó.Hiện tại việc cấp bách trước mắt của cô là gửi đơn kiện lên tòa án, sớm ngày chứng minh bản thân mình trong sạch, nếu không thì trường đại học Kinh Đô thật đúng là có thể sẽ vì xô nước bẩn hắt lên đầu cô mà đuổi học cô.Giang Mộng Nhàn sao có thể không biết là ai hãm hại mình chứ?Người khiến cô thân bại danh liệt chính là bác sĩ Vương của trường cũ, không biết nếu điều tra tiếp về ông ta thì còn có chuyện thú vị gì nữa không.Giang Mộng Nhàn vừa nghĩ, vừa đi ra khỏi hội trường, cô băng qua con đường lớn rợp bóng cây đến bãi đậu xe tìm được xe máy của mình, lúc này, đại hội tân sinh viên đã kết thúc, sinh viên lục tục rời đi, sinh viên năm hai năm ba phần lớn còn chưa về trường, trên con đường này cũng không quá nhiều người, ngẫu nhiên cũng chỉ thấy một hai người, nói tóm lại là vô cùng thưa thớt.Bỗng nhiên, cô dừng bước, bởi vì phía trước có đôi nam nữ đang ôm hôn nhau, nhìn cái gáy có chút quen thuộc kia, cô thầm nghĩ đây không phải là Trương Trạch Thiên và Lưu Xuyến Thiển sao?Nam sinh mặc áo sơmi trắng sạch sẽ thẳng thớm, nữ sinh thì một thân váy liền áo trắng tinh, giống như hoàng tử và công chúa trong truyện cổ tích, thật sự vô cùng xứng đôi.Này tình cảnh giống như đã từng quen biết.Hồi ức quay trở lại một năm trước, đây là lần mà cô và