“Ha? Thế vừa rồi là ai nói muốn vứt bỏ tất cả, quay lại với tôi như trong quá khứ hả!”Giọng nói lạnh lẽo của Giang Mộng Nhàn mang theo vẻ khinh khỉnh truyền đến từ phía sau, cô khoanh tay trước ngực, ôm vẻ mặt xem kịch vui nhìn bọn họ.Cô thật sự không muốn thừa nhận, tên cặn bã này lại chính là bạn trai trước của cô, năm đó cũng không biết gu thẩm mỹ của cô lạ lùng đến mức nào nữa!Nghe thấy giọng nói của Giang Mộng Nhàn, toàn thân Trương Trạch Thiên bị kiềm hãm đến cứng đờ, anh ta vậy mà lại không thốt lên được một lời phản bác, sắc mặt nhanh chóng chuyển sang màu gan heo, không dám nhìn Lưu Xuyến Thiển, lại càng không dám nhìn Giang Mộng Nhàn.Giang Mộng Nhàn muốn kéo dài thời gian để khỏi phải đến gặp Liên Hi Hoàn, cho nên cô cố ý kéo dài âm điệu : “Vừa rồi là ai nói muốn cùng tôi bắt đầu lại lần nữa hả? Sao mới đó mà đã quên rồi thế? Chậc chậc, đúng là lời nói của đàn ông mà, còn không bằng cả rắm chó!”“Anh....”Trương Trạch Thiên hơi há mồm, nhưng lại không thốt ra lời, trong nháy mắt đó anh ta có một kích thích, vừa muốn níu kéo Giang Mộng Nhàn, nhưng lại không muốn chia tay với Lưu Xuyến Thiển.Lưu Xuyến Thiển bỗng nhiên quay người lại, vừa chạy vừa gạt lệ, cô ta biết, có tiếp tục dây dưa sẽ rất khó có thể bảo đảm Trương Trạch Thiên sẽ không thay đổi suy nghĩ, tạm thời Trương Trạch Thiên vẫn còn lý trí, vẫn sẽ biết điều, thấy áy náy mà chạy đuổi theo cô ta.Trương Trạch Thiên thấy Lưu Xuyến Thiển chạy, quả nhiên anh ta không kịp suy nghĩ đã chân nhanh hơn não chạy đuổi theo cô ta, đa số tâm trí anh ta vẫn đặt ở trên người Lưu Xuyến Thiển.“Cắt! Tôi còn tưởng có thể đứng chơi thêm lát nữa chứ.”Giang Mộng Nhàn có chút thất vọng, cô còn muốn kéo dài thêm phút đồng hồ nào thì hay phút ấy, cô tình