“Bây giờ chúng ta chỉ có hai cách, tìm được phu quân của nàng ta, hoặc cải trang” Lãnh Mạch nói.
“Tìm đâu ra phu quân của nàng ta?! Đây là chuyện không thể nào! Phu quân của nàng ta đã chết từ mấy ngàn năm trước rồi, nói không chừng còn đầu thai mấy trăm lần rồi đấy, cứ coi như chúng ta có thể tìm được người đó, thì cũng chẳng thể lôi người ta tới đây ngay lập tức được!” Tôi gạt bỏ cách thứ nhất.
Tống Tử Thanh cũng đồng tình.
“Đánh một trận được không?” Tôi hỏi.
“Đương nhiên là được.” Lãnh Mạch nhìn tôi, tôi kích động định nói “vậy thì đánh đỉ”, thì nghe tiếng anh ta nói tiếp: “Đánh nhau sẽ có động tĩnh, núi Chu Phong ở gần đây, một khi tôi và Tống Tử Thanh bại lộ thân phận, vậy thì em đừng mơ cứu được Lão Quỷ nữa”
Tôi lập tức xị mặt xuống, Lãnh Mạch nói đúng, đánh nhau sẽ thu hút sự chú ý của núi Chu Phong, kế hoạch của chúng tôi sẽ thành công cốc.
Bây giờ chỉ còn cách thứ hai thôi.
Vấn đề lập tức xảy đến…
Tôi len lén nhìn về phía Lãnh Mạch và Tống Tử Thanh: “Hai người… ai cải trang đây?”
Lãnh Mạch nhìn Tống Tử Thanh.
“Tôi?” Tống Tử Thanh chỉ vào mình, hai mắt trừng lớn: “Không được! Tuyệt đối không đượ!
cSao tôi có thể cải trang thành phu quân của một con quỷ chứ! Tuổi trẻ tươi đẹp của tôi! Vả lại con quỷ kia xấu chết đi được! Bảo tôi cải trang á?t”
Vậy nên nguyên nhân chính là vì quỷ xấu, nếu quỷ ngực bự xinh đẹp thì chắc có lẽ Tống Tử Thanh đã giành phần cải trang từ lâu rồi.
Tôi nhìn Tống Tử Thanh với ánh mắt cực kỳ khinh bỉ: “Ở đây ngoài anh có thể cải trang ra thì không còn ai nữa rồi, Lãnh Mạch đang mang thân phận của quỷ sai”
Tống Tử Thanh phản kháng cả nửa ngày trời, cuối cùng phản kháng không có hiệu lực, anh ta đành ủ rũ đồng ý cải trang thành phu quân của Mạnh Khương Nữ.
Không hiểu tình hình của phu quân nàng ta lắm nên chúng tôi đành dùng điện thoại của Lãnh Mạch tra cứu tìm tòi mãi một lúc lâu, chủ yếu là vì điện thoại của chúng tôi không có tín hiệu trong nơi thâm sơn cùng cốc như thế này.
Sau khi hiểu được đại khái tình hình, Tống Tử Thanh liền đi qua đó, tôi đứng sau anh ta mấy mét, nhiệm vụ của Tống Tử Thanh chính là dẫn dụ Mạnh Khương Nữ rời khỏi lối nhỏ kia, chỉ cần tôi đi qua được, thì Tống Tử Thanh và Lãnh Mạch sẽ không có vấn đề gì.
Mạnh Khương Nữ quay lưng lại với chúng tôi, nàng ta vẫn vừa khóc vừa hát bài ca trăm ngàn năm nay không thay đổi của mình, Tống Tử Thanh hít sâu một hơi rồi nói: “Vợ à, cuối cùng anh cũng tìm được em rồi Mạnh Khương Nữ không có động tĩnh gì.
Vợ cái con khỉ! Tôi đứng đẳng sau lấy chân đạp Tống Tử Thanh một cái: “Không phải vợt Mà là nương tử!”
Tống Tử Thanh lườm tôi, sau đó nói lại lời mình vừa nói một lượt: “Nương tử à, cuối cùng †a cũng tìm được nàng rồi!”
Lần này, Mạnh Khương Nữ đã quay đầu lại, Mạnh Khương Nữ vẫn mang gương mặt lấp đầy tro tàn, tro tàn không ngừng rơi xuống, nàng ta nhìn về phía Tống Tử Thanh: “Phu quân? Lương Lương?”
Trên Baidu*, phu quân của Mạnh Khương Nữ có rất nhiều tên gọi, Phạm Hỉ Lang, Phạm Kỷ Lương, Vạn Hỉ Lương, chúng tôi không biết tên gọi cụ thể thế nào, nhưng Tống Tử Thanh vẫn đáp: “Haiz, nương tử, ta đã tìm nàng suốt mấy trăm dặm Trường Thành, ngày đêm không kể suốt mấy ngàn năm, cuối cùng ta cũng tìm được nàng rồi! Nàng có biết những tháng ngày không có nàng ta đã sống khổ sở thế nào không…
*Baidu: Trang tìm kiếm của Trung Quốc, tương tự như Google.
Mạnh Khương Nữ cảm động vô cùng, tro tàn xào xạc rơi xuống, Tống Tử Thanh lặng lẽ giơ chân sang bên cạnh, hai cánh tay giang rộng bày ra tư thế định ôm lấy Mạnh Khương Nữ: “Nương tử, mau nhào vào lòng phu quân đi nào”
Tôi đứng đăng sau suýt bật cười thành tiếng.
Mạnh Khương Nữ cất những bước chân nhỏ đi vê phía Tống Tử Thanh, thấy lối ra bị nàng ta chắn ngang lộ ra một góc, tôi đã chuẩn bị sẵn tư thế để xông qua đó rồi, nhưng Mạnh Khương Nữ đột nhiên dừng lại, tiếp tục chắn ngang lối đi, giọng điệu thoáng chốc thay đổi: “Tại sao chàng lại thay đổi vậy?!”
Tống Tử Thanh nhất thời sững sờ.
“Có phải ngươi là người cải trang thành phu quân của ta không?! Ngươi đang lừa ta đúng không?! Có phải ngươi muốn đi qua chỗ này nên cố ý cho