Vậy nên Lãnh Mạch lấy tôn nghiêm và tính mạng của bậc chí tôn ra để thê răng tình cảm mà anh ta dành cho tôi không pha tạp bất kỳ thứ gì khác, là ý này phải không?
Tâm trạng của tôi thoáng chốc tốt hẳn lên như mây đen xua tan le lói những quầng sáng, bà già sống mấy trăm năm như Minh vương chắc chẳn không thể ngờ được răng Lãnh Mạch lại giở trò chơi chữ với mình, ha hat Tôi vội vàng mặc quần áo, đeo giày chạy ra ngoài, không dám để Minh vương đợi lâu Lãnh Mạch và Minh vương đang ở dưới tâng, sau khi tôi ra ngoài liền gật đầu khom lưng liên tục xin lỗi Minh vương với vẻ giả tạo, lại còn len lén liếc nhìn Lãnh Mạch, anh ta cũng len lén nhếch mép cười nhạt với tôi, hai người chúng tôi giống như đang vụng trộm vậy, trông thật buồn cười.
Minh vương đang măng với Hàn Vũ: “Hàn Vũ, cậu xem cả ngày cậu rảnh rồi không có gì làm quá nên nghiên cứu mấy loại thuốc vớ vẩn kia đúng không, có phải cậu muốn làm một chân sai vặt ở chỗ Minh Uyên Thâm không hả?”
Chỗ Minh Uyên Thâm là nơi nào tôi không biết, nhưng chắc chản nơi đó rất đáng sợ, vừa nghe thấy mấy chữ ấy, sắc mặt Lãnh Mạch và Hàn Vũ đều thay.
đổi, Hàn Vũ lập tức quỳ xuốn linh vương đại nhân, người cũng biết tôi không có bất kỳ kỹ năng chiến đấu nào mà, ngoài chuyện làm bác sĩ bốc thuốc chữa bệnh ra, ngay cả con gà trống tôi cũng không dám giết, chẳng phải người bảo tôi tới chỗ Minh Uyên Thâm là để lấy mạng tôi sao? Cầu xin Minh vương khai ân ạ!”
Lãnh Mạch cũng tiếp lời: “Nhu Nhi, Hàn Vũ chế thuốc đều là vì tôi, cô cũng biết đấy, người phụ nữ này.
quá yếu, căn bản không thể được hàn khí của tôi, nhưng nếu cứ phong ấn cô ấy mãi, tôi sợ cô ấy sẽ không chống đỡ được đến lúc ấy, vậy nên mới nhờ Hàn Vũ làm ra loại thuốc trung hòa hàn khí trong cơ thể tôi, nếu phải phạt thì phạt tôi đi”
Thuốc trung hòa hàn khí trong cơ thể anh ta? Là viên thuốc hôm nay Lãnh Mạch đút cho tôi lúc ở trên xe sao? Chẳng trách sau khi tôi và anh ta làm chuyện †a, cơ thể tôi không bị hàn khí xâm chiếm giày vò đến mức chết đi sống lại như hai lần trước nữa, lúc đầu tôi còn thấy kỳ lạ, thì ra là do Hàn Vũ chế ra được thuốc rồi…
“Mạch, có phải cậu tốt với người ký khế ước này.
quá rồi không?” Minh vương lại bắt đầu khó chịu, tâm trạng này giống hệt một con yêu tinh thích làm lu mờ người khác: “Tuy cô ta rất có ích khi cậu rạch trời đánh sấm, nhưng cũng không đến mức phải tốt với cô ta như vậy chứ? Năm lần bảy lượt mượn thuốc trợ tim của tôi thì không tính, tôi cũng nhịn, nhưng cậu chỉ cân giải quyết nhu cầu thể xác thôi mà, cơ thể cô ta đáng để cậu lưu luyến thế à? Nếu cần thỏa mãn nhu cầu thể xác của cậu thì tôi cũng làm được mài! Đâu phải động tới cô ta chứ! Tôi khó chịu lắm đấy!”
Mấy câu như này mà cũng thốt ra khỏi mồm được cà? Minh vương, cô đói khát cỡ nào vậy? Rốt cuộc cô muốn bò lên giường của Lãnh Mạch đến mức nào vậy!
Tôi cúi thấp đầu ngoan ngoãn đứng phía sau Lãnh Mạch, âm thâm sỉ vả Minh vương ngàn vạn lần.
Tôi thấy khóe miệng Lãnh Mạch cũng co giật liên hồi, nhưng vẫn phải căng da đầu ứng phó với Minh vương: “Nhu Nhi, nếu cô ấy là đàn ông tôi cũng sẽ đối xử với cô ấy như vậy, cô đừng nghĩ nhiều nữa, cơ thể của cô là thứ trong sạch thần thánh nh cách vọng tưởng bất kỳ điều gì cơ chứ, Nhu Nhị, địa vị của cô tôn quý, cô không được nói bậy.
Minh vương hậm hực giãm gót chân, trên mặt suýt thì hiện mất chữ “tôi muốn được anh vấy bẩn” đỏ chót.
“Không phải đói rồi sao, chúng ta đi ăn thôi” Lãnh Mạch đánh trống lảng Minh vương hất tay, bày ra tư thái cô gái bé bỏng.
giận dỗi nũng nịu đi phía trước.
Lãnh Mạch đứng đãng sau, Hàn Vũ đẩy anh ta một cái: “Tôi nói này Lãnh lão đại, anh còn không mau đi dỗ.
dành Minh vương đi, nếu không chúng tôi sẽ xui xẻo.
lắm đấy”
Lãnh Mạch vân không chịu động đậy, cứ thế chùng mắt xuống nhìn tôi.
“Lãnh lão đại, bây giờ không phải là lúc hai người nhìn nhau âu yếm đâu, ý muốn giết chết cô Đồng của Minh vương vốn dĩ đã rất mãnh liệt rồi, cộng thêm chuyện Minh vương nhìn thấy hai người lên giường với nhau nữa, nếu anh còn không đi đối phó Minh vương, e là Minh vương sẽ giết người thật đấy” Hàn Vũ nói tiếp, sắc mặt lộ rõ vẻ khổ sở: “Đến lúc ấy chắc tôi cũng phải chết mất”
Lãnh Mạch vẫn nhìn tôi chăm