“Cậu đến tìm tôi có…việc gì sao?” Tôi cảnh giác lùi về sau hai bước: “Có phải cậu đã đi báo thù rồi không? Tại sao còn quay lại đây?
Cậu “Chị đừng sợ, tôi sẽ không làm hại chị” Có lẽ Triệu Hiểu biết tôi có chút sợ cậu ta, nên không dám tiến lên phía trước mà đứng yên tại chỗ, vẻ mặt nhìn qua có chút khó xử: “Chị ơi, có một chuyện…tôi không biết nên mở miệng thế nào”
“Cậu cứ nói đi” Đứng ở một nơi quang đãng thế này, mặc dù nói là buổi tối không có mấy người đi lại, nhưng vẫn có người mài Tôi đứng nói chuyện với không khí thế này, người †a sẽ không coi tôi là rắn tinh có bệnh chứ!
“Tôi…chị, chị có thể giúp tôi được không?”
Triệu Hiệu khẽ cẩn răng nhìn tôi.
Tôi giật mình: “Cái gì? Giúp cậu sao? Giúp Không phải là bảo tôi giúp cậu báo thù đấy chứ?
Triệu Hiểu im lặng gật đầu.
“Không thể nào! Sao tôi có thể giúp cậu báo thù được!” Tôi càng ngạc nhiên hơn: “Tôi yếu đuối đến mức nào không phải cậu không biết, không phải cậu muốn tôi giết người thay cậu chứ?!”
“Không phải không phải, chị hiểu lâm rồi”
Triệu Hiểu liên tục xua tay: “Là thế này…”
“Cô Đồng” Lão Quỷ ngắt lời cậu ta: “Tôi cảm thấy.hay là.. chúng ta hãy về phòng của cô trước rồi nói tiếp, cô thấy thế nào?”
Lão Quỷ nói rất đúng, cứ đứng đây nói chuyện cũng không phải chuyện hay, tôi gật đầu: “Được rồi, vậy thì Triệu Hiểu, cậu hãy cùng chúng tôi về phòng trọ rồi nói tiết Cậu bé gật gật đầu: “Được”
Tôi ngồi xuống nhặt những đồ bị rơi ra, Triệu Hiểu cũng vội vàng ngồi xuống cùng với Lão Quỷ giúp tôi cho hết đồ vào túi, tôi nghĩ, nếu như có người đi qua, chắc chăn sẽ bị dọa cho chết khiếp, những đồ trên mặt đất tư động bay vào trong túi, ngẫm lại tôi cũng cảm thấy có chút nực cười.
Dẫn hai con ma lên lầu trở về phòng trọ, tôi không khỏi có chút cảm khái, không ngờ cuộc sống của tôi đã thay đổi đến bước đường dẫn ma về nhà, nếu đổi lại là trước kia tôi sớm đã bị dọa cho khóc rồi, làm sao có thể bình tĩnh như thể bản thân đã quen với nó như vậy.
Sau khi về đến phòng trọ, hai cô gái ở cùng tôi cũng ở phòng, bởi vì đã mấy ngày không nhìn thấy tôi nên hỏi han vài câu, Lão Quỷ và Triệu Hiểu lặng lẽ về phòng tôi, nửa đường Triệu Hiểu không cẩn thận vấp phải đồ dưới đất, gây ra một tiếng động lớn, hai cô gái nhao nhao quay ra nhìn, một trong số đó có chút sợ hãi: “Xảy, xảy, xảy ra chuyện gì vậy? Có phải là… gặp ma rồi không?”
Tôi có chút chột dạ liền quay ra lườm Lão Quỷ và Triệu Hiểu, hai con ma đó nhanh như chớp chạy vào phòng tôi, tôi đành phải an ủi hai cô gái kia: “Cô nghĩ nhiều rồi, có thể là do gió thổi thôi”
“Gió…” Hai cô gái chậm rãi nhìn về phía cửa sổ trong phòng khách, cửa sổ đóng cửa, làm gì có gió…lần này cô gái còn lại cũng bắt đầu cảm thấy sợ hãi.
“Khu” Tôi không biết vế sau nên nói thế nào, vội vàng nói lời chào tạm biệt hai cô gái: “Cái đó, ngày mai tôi còn có việc, tôi xin phép đi trước, tạm biệt”
Sau khi nói xong không đợi bọn họ lên tiếng tôi liền chạy nhanh vào phòng ngủ của mình.
Đóng cửa phòng lại, Triệu Hiểu đang ngắm nghía phòng của tôi, cậu ta chỉ vào bức tranh hoạt hình trên tường và hỏi Lão Quỷ đó là cái gì, Lão Quỷ như thể là chủ nhân của căn phòng này, cẩn thận giải thích cho Triệu Hiểu nghe, tôi không nói lên lời lắc lắc đầu đứng qua một bên: “Nói đi, cậu muốn tôi giúp gì?”
”A, đúng rồi!” Triệu Hiểu chạy đến trước mặt tôi: “Chị ơi, không đúng, tôi có thể gọi chị là chị Đồng không?”
“Đây là chuyện nhỏ, chuyện nhỏ, cậu nói đi” Không cần phải suy nghĩ cũng biết chắc chăn là Lão Quỷ đã nói tên của tôi cho Triệu Hiểu biết.
“Là thế này, chị Đồng, hôm nay tôi đã có thể tiếp cận được đôi vợ chồng đó, thật ra tôi cũng đã theo dõi họ rất lâu rồi, hôm nay cuối cùng cũng tìm được cơ hội, hôm nay con của họ không ở bên cạnh họ nên tôi mới có thể ra tay với đứa trẻ đó, nhưng cô không biết, bọn họ biết rõ bản thân đã làm chuyện xấu, sợ sẽ gặp phải báo ứng nên bọn họ cũng đã nghĩ ra nhiều cách đế bảo vệ bản thân, bọn họ tự nuôi cho mình một con