“Triệu Hiểu chính là người đứng sau tất cả, cậu ta chết vì bệnh, cậu ta từ lúc sinh ra cho đến khi chết đi đều năm trên giường bệnh, cho nên u ta không cam tâm, cậu ta hận số phận không công bằng với cậu ta, thế nên không chịu đầu thai làm người mà cứ quanh quẩn ở nhân gian báo thù con người, đôi vợ chồng mà cậu ta muốn trả thù thật ra chính là bố mẹ ruột của cậu ta, còn đứa trẻ mà cậu ta muốn giết là em gái ruột của cậu ta, vì sức mạnh không đủ nên cậu ta đã không ngừng tích lũy sức mạnh, chỉ có một cơ hội có thể bộc phát ra lại bị cô phá vỡ, lúc đó cậu ta muốn giết cô nhưng đột nhiên lại thay đổi chủ ý, quyết định lợi dụng cô để thay cậu ta báo thù, cho nên cậu ta đã bịa ra lý do này”
Âm thanh vẫn vang vọng trong không trung, vẫn không có người xuất hiện.
Sau khi nghe cô ta nói xong tôi bất giác nhớ lại những chỉ tiết kể từ khi tôi gặp Triệu Hiểu, quả thực, mấy ngày gần đây tôi luôn nghe Triệu Hiểu nói về những việc mà cậu ấy đã trải qua, những sự đau khổ, những sự tàn nhẫn dã man của đôi vợ chồng kia, dường như trong tiềm thức của tôi đã bị cậu ta ảnh hưởng, cảm thấy cậu ta rất đáng thương, cảm thấy đôi vợ chồng kia đáng bị chỉ trích, bây giờ nhắc lại mới thấy quả thật nó có rất nhiều sự vô lý…
“Là thật hay giả, trong lòng em hiểu rõ Trong đầu tôi đột nhiên vang lên giọng nói của Lãnh Mạch.
Không đúng!
Tất cả đều không đúng!
Trong thoáng chốc tôi liền hiểu ra tất cả.
“Rốt cuộc Triệu Hiểu có mục đích gì, tại sao cậu ta lại đến đây, tôi sẽ tự mình điều tra rõ ràng, không cần cô điều khiển tôi” Tôi lớn tiếng nói với không khí.
Giọng nói đó không còn xuất hiện nữa.
Chẳng mấy chốc, sương mù tan hết, cỏ cây dần dần xuất hiện xung quanh tôi, bức tường trận pháp mà con ma này dựng nên đã bị tôi phá bỏ rồi sao?
Một người đàn ông hai tay đút túi quần vẻ mặt cười như không cười nhìn tôi, chiếc áo choàng đen đẹp lộng lẫy của anh ta tùy ý nhảy múa và tung bay trong gió.
Là Lãnh Mạch.
“Sao anh lại đến đây?”
Tôi chạy đến và đứng trước mặt anh ta: “Có phải anh chính là người vừa nói chuyện với tôi trong đầu tôi phải không?”
Anh ta khế căn môi: “Nếu như không phải tôi, em có thể phá bỏ được trận pháp này sao?”
“Vốn dĩ tôi cũng không tin cái giọng nói kỳ: lạ đó!” Tôi hừ một tiếng.
Sự thật ở trong lòng tôi, tôi sẽ tự giải quyết, những lời của người khác cũng chỉ là gió thoảng qua tai mà thôi Trước nay tôi đều như vậy, “Đợi đãi” Tôi đột nhiên nhớ ra gì đó, quay sang nhìn Lãnh Mạch: “Nếu như anh đã xuất hiện ở đây, lại biết tôi bị rơi vào trận pháp, tại sao không đến cứu tôi! Nếu như cửa ải thứ hai tôi không thể nín thở, vậy thì không phải tôi sẽ bị nham thạch thiêu chết sao!”
“Không đâu” Đối với sự tức giận ngút trời của tôi Lãnh Mạch chỉ bình thản nói ra hai chữ.
“Anh! Sao anh biết tôi sẽ không chết!” Tôi giậm chân: “Còn nói cái gì mà tôi là người ký.
khế ước ngàn năm mới gặp được, anh đâu có quan tâm đến sự sống chết của tôi Anh ta nhìn tôi, trong đôi mắt sâu thảm chợt lóe lên một ý nghĩ sâu xa, tôi không hiểu lãi : “Nếu như người ký khế ước của tôi dễ dàng chết như vậy, tôi cũng không cần”
“Anh anh anh!” Tôi suýt chút nữa thì tức đến thổ huyết: “Anh đúng là cái đồ lạnh lùng tàn nhẫn”
“Cảm ơn đã khen”
Nếu còn tiếp tục nói chuyện với anh ta, tôi chắc chẩn sẽ không chịu được mà tháo giày ra ném vào mặt anh ta.
“Rốt cuộc chuyện này là thế nào? Đây là trận pháp gì?” Tôi ngẩng mặt lên chuyển đề tài “Con ma nhỏ mà đôi vợ chồng kia nuôi, nó biết em muốn đến đối phó với nó nên đã ra tay trước với em, nhưng bởi vì pháp lực của nó bị hạn chế trong một phạm vi nhất định, tuy nhiên em vẫn chưa đi vào phạm vi của nó, cho nên nó chỉ có thể tạo ra một thế giới ảo để đối phó với em, hơn nữa đã tạo ra ba cửa ải, ba cửa ải đó thật ra rất đơn giản, chúng tôi cũng thường xuyên dùng nó để kiểm tra người ký khế ước của mình”
Mẹ kiếp! Đơn giản ư? Anh ta nói thực sự là rất đơn giản!