Sắp đến lúc hiến tế mảnh linh hồn, là cha của tôi, cũng là Lão Quỷ của anh ta, là mảnh nhỏ của Chuyên Húc…
Sắp đến lúc hiến tế mảnh linh hồn, là Lão Quỷ của anh ta..
Là Lão Quỷ của anh ta…
Suy đoán của tôi, lại thật sự đúng rồi.
Tôi đã nghĩ rất nhiều về suy đoán hoang đường đó, tôi đã nghĩ rất nhiều từ khi nghe được một đáp án khác từ Sỉ Mi.
Nhưng mà…
“Tại sao từ trước đến giờ anh lại không nói với tôi, Lão Quỷ vân còn lưu lại mảnh linh hôn?” Tôi hỏi Si Mị nhìn chằm chằm vào tôi: “Bởi vì tôi cần hấp thụ lực lượng của ông ấy, để bản thân trở nên mạnh hơn, nhưng tôi cũng biết, em chắc chăn sẽ không cho phép.”
“Vì vậy anh liền làm ở sau lưng tôi, rõ ràng Thục Sơn là một căn cứ khác của anh, lúc Tiểu Giai nói là cần đi qua con đường trong sơn động này, anh không nói gì hết, đến đây liên tách khỏi chúng tôi, anh nói anh đi lấy hắc vũ cầu bào, ngoài ra cũng là để mở nghỉ thức hiến tế này”
“Đúng” Sỉ Mị gật đầu, nói tiếp: “Mảnh linh hồn ông ấy để lại không dùng làm gì cả, không bằng cho tồi hấp thụ đi, còn có thể có chút cống hiến, sau này tôi có thể bảo vệ cho em thật tốt, cũng tính là tác dụng cuối cùng của ông ấy tại nhân gian đi”
Cũng tính là tác dụng cuối cùng của ông ấy trên nhân gian…
Nếu như anh ta không nói câu này, thực sự tôi cũng không muốn liều mạng với anh ta, tôi tức giận chỉ vì anh ta lừa tôi lén giấu mảnh linh hồn của Lão Quỷ, Lão Quỷ là cha của anh ta, đã chết rồi, để lại lực lượng, anh ta là con của Lão Quỷ, đương nhiên có tư cách để kế thừa lợi ích đó, anh †a muốn kế thừa sức mạnh, làm sao tôi lại ngăn cản được?
Nhưng mà, anh ta còn nói với giọng điệu như vậy, thái độ như vậy, đối với cái chết của Lão Quỷ, anh ta vân cứ mang thái độ kiêu ngạo không để ý như vậy!
Tôi cảm thấy máu huyết cả người đều chạy từ lòng bàn chân lên đầu, hốc mắt dần dần đỏ lên: “Si Mị, mạng này của anh cũng là do Lão Quỷ để lại, cho dù sau lưng anh nói anh cố ý chịu một đòn của tôi thì thế nào chứ, nếu như không phải câu nói đó của Lão Quỷ, anh còn có thể sống được nữa không? Anh đã từng nói qua, mặc dù giữa tôi và anh xa cách nghìn dặm, nhưng chỉ muốn tôi cho anh một cơ hội, anh sẽ cố găng để sửa đổi bản thân, vượt qua khoảng cách đó, nhưng mà giờ thì sao đây?”
Sỉ Mi trâm mặc.
“A* Tôi lắc đầu: “Vừa nãy anh nói, chắc chản tôi sẽ không cho phép anh hấp thụ lực lượng của Lão Quỷ, tại sao tôi lại không cho anh hấp thụ sức mạnh của Lão Quỷ cơ chứ, anh nói tôi xem?”
Sỉ Mị ngẩn ra, đáy mắt xuất hiện niềm vui: “Cũng là nói em không để ý việc tôi hấp thụ lực lượng của Lão Quỷ hay sao?”
“Ông ấy là cha của anh, sức mạnh của ông ấy vốn là của anh, tại sao tôi lại phải phản đối?”
“Nếu đã như vậy thì tại sao em còn tức giận?”
Sỉ Mị nghiêng đầu, khó hiểu mà nhìn tôi.
Tôi không hiểu sự khác nhau trong suy nghĩ của đàn ông và phụ nữ, hay là nói từ đầu đến cuối Sỉ Mị đêu chưa từng nghĩ, cho dù cha của anh ta là bị anh ta giết chết, cho dù cha của anh ta đã chết rồi, thậm chí anh ta cũng không hề có chút suy nghĩ gì về việc đó.
“Tôi cảm thấy giữa chúng ta không có gì để nói tiếp nữa” Tôi day day huyệt thái dương.
“Tại sao?” S¡ Mị đẩy Lãnh Mạch đến trước mặt tôi, nảm lấy bả vai tôi: “Muốn chết cũng phải để cho tôi chết thật rõ ràng!”
Tôi ngẩng đầu lên nhìn anh ta: “Được, vậy thì tôi sẽ nói rõ ràng cho anh.
Si Mị, đối với anh mà nói, tự tay giết chết cha mình, tự tay giết chết người mà anh luôn miệng gọi là ông già chết tiệt, từ đầu đến cuối, những chuyện làm theo đạo lý tự nhiên đều là những chuyện nên làm, anh có từng mặc niệm cho cha anh, có từng cầu nguyện, hay là chỉ đau lòng dù chỉ một phút giây không? Khoảng cách của tôi và anh chính là cái chết của Lão Quỷ, còn anh thì sao? Luôn miệng nói sẽ không trở thành mình của lúc trước nữa, nhưng anh đặt tay lên tim mình, anh cảm thấy bản thân anh, thực sự thay đổi rồi sao?”
“Tôi chính là