“Gọi chị đàng hoàng!”
Tôi lườm cậu ta một cái, cũng ngăn Sỉ Mị lại: “Nếu như vì nghỉ ngơi một, hai ngày mà trì hoãn thời gian đi cứu Tống Tử Thanh thì nửa đời sau, tôi sẽ vĩnh viễn không thể nghỉ ngơi tốt được nữa”
Thời gian ở bên nhau không ngăn, Si Mị cũng biết một khi tôi đã muốn làm gì thì dù khuyên thế nào cũng không khuyên được, huống chỉ chuyện này liên quan đến Tống Tử Thanh, Si Mị cũng biết quá rõ mối quan hệ giữa tôi và Tống Tử Thanh.
Anh ta không nói gì nữa, tôi đi xuống bậc thang, đứng tựa ở cửa chào tạm biệt Tống Lăng Phong: “Ông nội, chúng cháu đi đây, ông nhớ chú ý giữ gìn sức khỏe đấy nhé”
“Truyền tống trận ở phía đông, Tiểu Thiên Ngân biết, chỉ có cháu mới sử dụng được truyền tống trận, có thể đi tới bất cứ nơi đâu mà cháu nghĩ thầm trong đầu, chắc cháu cũng biết cách điều khiển rồi, nhưng mà chỉ có thể đến thế giới loài người, còn Ma Giới và Minh Giới thì không truyền tống tới được.” Tống Lăng Phong nói.
“Cháu biết rồi ạ, ông nội, bảo trọng! Lưu Nguyệt, nhà họ Tống xin nhờ cả vào cô!” Tôi chào tạm biệt Tống Lăng Phong và Lưu Nguyệt.
Lục Quy đi đến, nhìn Tống Lăng Phong, nói nhỏ: “Kỳ quái.”
Tôi mải nói tạm biệt và những chuyện khác với Lưu Nguyệt, không chú ý đến.
Sau đó, ba người chúng tôi rời khỏi khu nhà chính, Tống Thiên Ngân dân chúng tôi tới truyền tống trận bí mật của nhà họ Tống ở phía đông.
Trên đường đi, Si Mị ngạc nhiên nhéo tôi một cái: “Thăng nhóc này là thế nào đây? Muốn đi theo chúng ta sao?”
“Em ấy tên là Tống Thiên Ngân, bây giờ là em họ của tôi.” Tôi nói “Vấn đề không năm ở việc cậu ta là em họ hay em ruột của em, chúng ta đang đi tới tâng địa ngục thứ mười chín, không phải đi chơi, được không? Dân theo phiền phức này làm cái gì? Não em có vấn đề thật rồi đó, đồ ngốc” Si Mị nói xong thì cốc đầu tôi một cái.
“Cái tên tà thuật thể kia nói chuyện mạnh miệng quá nhỉ! Còn dám táy máy tay chân với chị tôi, tôi không giết anh được thì còn anh Lãnh Mạch có thể giết anh” Tống Thiên Ngân cực kỳ không ưa Sỉ MỊị.
Lãnh Mạch được khen, nhíu mày với tôi, trong mắt chỉ thiếu điều viết mấy chữ to đùng”Tôi không phải người giỏi giang gì”
Tôi không còn gì để nói, lại buồn cười, Lãnh Mạch được khen còn ít sao, tranh công thế nữa, y như trẻ con “Thăng nhóc thối nhà cậu nói chuyện chú ý một chút cho tôi, nếu không phải nể mặt chị cậu thì tôi tùy tiện búng một cái tay thôi thì có thể bóp chết cậu rồi”.
truyện ngôn tình
Sĩ Mi giơ năm đấm lên với Tống Thiên Ngân.
“Tôi còn lâu mới sợ anh! Anh chỉ là một tà thuật thể mà thôi! Còn muốn làm người nữa àI”
Khi Tống Thiên Ngân nói ra ba chữ tà thuật thể”, tôi thấy mắt Sỉ Mi lóe lên sự u ám, tôi cau mày lại dừng bước.
“Sao vậy?” Tống Thiên Ngân không hiểu nên hỏi.
Tôi nhìn cậu ta với ánh mắt nghiêm túc: “Tống Thiên Ngân, chị chính thức giới thiệu với em, đây là Sỉ Mị, mặc dù anh ta không phải người nhưng chị và anh †a đã từng trải qua sống chết với nhau, anh ta không có bất cứ quan hệ gì với Tống Tử Thanh nhưng vân quyết định giúp chị đi cứu Tống Tử Thanh, vì vậy, chị hy vọng em có thể tôn trọng anh ta”
“Nhưng mà anh ta là tà…”
“Tà thuật thể hay tà sư gì đó thì làm sao? Cho dù là ma quỷ thì đã sao? Trên thế giới này có người tốt, cũng có người xấu, ma quỷ cũng vậy, phù thủy cũng thế, bàn đến tốt xấu thì chỉ là lập trường khác nhau mà thôi, em thấy ông nội nói gì Sỉ Mị không? Em từng thấy người nào nhà họ Tống xem thường con quỷ nào chưa? Nhà họ Tống dạy dõ em chưa vậy, nhìn người, nhìn quỷ, nhìn sự việc, đừng đeo cái kính màu trên mắt, phải nhìn băng trái tim của em” Tôi ngät lời cậu ta Tống Thiên Ngân trẻ tuổi ngông cuồng, nói thẳng ra thì là không có suy nghĩ, nhìn qua đã biết cậu ta là cậu chủ nhỏ được nhà họ Tống bảo vệ đến kiêu căng, ngạo mạn, tôi không trách móc cậu ta, chỉ đang nói đạo lý cho cậu ta biết, cậu ta có nghe hay không thì không có liên quan gì tới tôi nữa.
“Em…” Tống Thiên Ngân nghẹn lời, có lẽ cậu ta cũng biết mình quá đáng, nhưng vừa không hạ mình được, vừa không cam tâm, căn răng đứng im tại chô.
“Nói hay lắm” Một giọng nói truyên đến từ phía sau.
Tống Thiên Ngân vừa nghe thấy giọng nói này thì kích động, quay người chạy đến gần người đó: “Chị!”
Người đang