Lãnh Mạch thực sự là người đàn ông nhỏ nhen và vô lý nhất trên đời! Không một ai hơn!
Anh không cãi lí được với tôi, giận tôi mà tôi không dõ dành anh, thì ở trên giường anh sẽ đòi lại cho bằng được, liên tục giày vò tôi hành hạ tôi còn mạnh bạo đến nỗi tôi phải bật khóc, van xin anh trong nước mắt, luôn miệng nói rằng em sai rồi, em sai rồi cho đến khi khàn giọng, anh mới dịu lại đôi chút, nhưng vẫn tra tấn tôi suýt ngất vài lần, làm đến lúc anh thấy thỏa thuê mới chịu tha cho Tôi.
Tôi muốn bóp chết anh! Nhưng chẳng còn sức lực nữa, lăn ra ngủ thiếp đi.
Khi tỉnh lại, thân thể đã được lau khô, không còn dính mồ hôi, eo bị Lãnh Mạch ôm, tựa lưng vào trong ngực anh, gối đầu lên cánh tay anh, người đàn ông cao lớn vạm vỡ ôm trọn tôi vào lòng.
Hơi thở nóng rực riêng biệt của anh vương vấn khắp cơ thể tôi, đặc biệt là sau khi tôi vừa làm xong, mùi hương đặc biệt đó vần còn tràn ngập trong không khí.
Lãnh Mạch đang ngủ rất say, hơi thở đều đặn, tôi khẽ nhúc nhích, anh lờ mờ tỉnh lại, thì thâm điều gì đó, kéo tôi vào lòng, xác nhận răng tôi đang ở trong vòng tay của anh, rồi lại tiếp tục ngủ.
Giống như một đứa trẻ chiếm lấy đồ chơi, thiệt tình, từ lúc bắt đầu tiếp xúc với Lãnh Mạch đến bây giờ, sau khi tìm hiểu về anh sâu hơn mới biết thực ra anh không lạnh lùng tàn nhân như vẻ bề ngoài của mình, người đàn ông mạnh mẽ này cũng có một khía cạnh rất trẻ con, ví dụ như anh ấy sẽ so đo, quyết đấu với Dạ Minh, sẽ cãi nhau tay đôi với Sỉ Mị, sẽ phải bám lấy tôi nhõng nhẽo bằng giọng nói ướt át để tôi phải dỗ dành anh như hôm nay, và khi sốt cao ngã bệnh sẽ rất mong manh yếu đuối.
Bất giác, mùa đông đã sắp đến, tôi và Lãnh Mạch cũng quen nhau được gần nửa năm, thời gian trôi nhanh quá, chúng tôi đã sẽ rất dễ bị tổn thương bên nhau một chặng đường dài như thế.
Chiến tranh sắp sửa bắt đầu, và chúng tôi sẽ không còn thời gian để xả hơi thế này nữa, nếu có thể để anh được nghỉ ngơi như thế này, tôi cũng rất sẵn lòng.
Nghĩ đến đó, tôi nhắm mắt lại và chìm vào giấc ngủ trong niềm hạnh phúc.
Thế nhưng…
Tôi nói để yên cho anh nghỉ ngơi, chứ có phải ngay khi thức dậy là anh lại tiếp tục ra đòn với tôi đâu cơ chứi Ngủ mơ thấy có con heo ủi mình, còn bị con heo hôn môi, mơ màng tỉnh dậy thì thấy Lãnh Mạch đang gặm môi tôi, chưa hết, còn vương đầy nước miếng lên mặt tôi, tôi đẩy mặt anh ra, cản lưỡi anh và ú ớ hét lên: “Lãnh Mạch! Anh thôi đi nhét”
“Anh rất muốn nhét vào miệng em” Anh khàn giọng bảo.
Tất nhiên tôi biết ý của anh ấy!
“Không đời nào! Không có chuyện được voi đòi tiên đâu!” Trước đây tôi chỉ đọc về chuyện thổi kèn trong mấy quyển sách cấm, nếu thực sự đem ra thực hành… Không, không, tuyệt đối không thểt Tuyệt đối không thể!
“Chứng tỏ em yêu anh không đủ, anh sẵn sàng liếm cho em cơ mà” Lãnh Mạch hậm hực.
Chủ đề này dâm quá, tôi từ chối giao tiếp!
“Nhóc con này!” Anh bực bội lật người tôi lại, võ mạnh vào mông tôi: “Nhấc cái mông lên, không cho phép dùng phía trên, thì phải dùng phía dưới để anh thỏa mãn!”
Tôi không ngờ lại có ngày tôi cũng dấn thân vào cuộc sống chịch xoạc trơ trến này.
Sắp bị anh làm cho gãy lưng đến nơi, cuối cùng con sói lưu manh thối tha này cũng đã thỏa mãn, tôi chống eo đứng dậy, trời đã về chiều rồi!
Trước đó, tôi không ăn trưa! Vật lộn trên giường lâu đến như thết “Lãnh Mạch, anh đúng là cầm thúi” Tôi nghiến răng nghiến lợi quay đầu trừng mắt với anh.
Người đàn ông đang ngồi trần truông bên giường uống nước, thân hình tráng kiện khiến người ta chảy máu mũi, bực mình nhất ở chö, rõ ràng anh là người chịu trách nhiệm di chuyển, rõ ràng tôi vần luôn nằm im, nhưng cuối cùng chỉ có tôi là người mệt mỏi, chỉ có tôi thôi!
Người đàn ông trơ tráo kia uể oải ngẩng đầu nhìn tôi: “Đừng nhìn anh bằng ánh mắt hình viên đạn như vậy, anh sẽ nghĩ rằng em vần chưa vừa lòng đấy”
“Tránh ra!” Sắp bị anh