Tôi theo tộc trưởng vào làng Tuyết Nhung.
Tiểu Bạch Mã được người khác dắt đến một bên khác.
Những ngôi nhà trong ngôi làng này được bao phủ bởi băng, mặt đất phủ đầy tuyết.
Trên một số hàng rào bằng băng và tuyết có những cây lạ mọc lên.
Người dân trong làng nhìn thấy người lạ xuất hiện.
Có chút rụt rè, họ lân lượt vào nhà, nhưng bọn trẻ không hề sợ hãi, chúng đi lại xung quanh tôi, trong tuyết sâu nhưng những người này không bị ảnh hưởng chút nào, và chân cũng không bị lún trong tuyết.
“Nào, vị khách này xin mời vào.”
Tộc trưởng đưa tôi vào một căn phòng riêng khổng lồ bằng tuyết.
Căn phòng khá lớn, bên trong không lạnh như tưởng tượng, có một cái bàn dài với những chiếc ghế làm bằng băng ở hai bên.
Trưởng thôn ngồi xuống chiếc ghế trong cùng và ra hiệu cho tôi cũng ngồi xuống: “Nếu như muốn đến chân núi tuyết, cần phải vượt qua thác nước tuyết.
Sau đêm nay, Lý Vân và Xảo Vũ sẽ đưa cô ở đó, nhưng thác nước tuyết là rất nguy hiểm, cô ở nội vùng lâu như vậy, cần phải nghỉ ngơi cho tốt, tôi cũng sẽ cung cấp đồ ăn, phòng ở cho cô, đợi khi tỉnh thần thể lực của cô dồi dào, rồi hãy lên đường.”
Tôi hơi nghi hoặc, ngồi xuống ghế hỏi: “Không phải Lý Vân và Hồng Xảo Vũ có thái độ không tốt với người ngoài sao, sao đến tộc trưởng ông lại thay đổi rồi? Ông thực sự đồng ý đưa tôi đến thác tuyết sao?”
Tộc trưởng cười nói: “Đã từng có rất nhiều người tới đây tìm tiên tri, đối với tộc người của tôi cũng không có thân thiện, tộc người của chúng tôi trước đây rất tin tưởng lữ khách.
Bọn họ nói là đi núi tuyết, tộc người của tộc tôi thường sẽ đưa họ vào để nghỉ ngơi một đêm.
Nhưng nhiều người đã phụ lòng tin của chúng tôi, vào nửa đêm họ lén lút chạy ra ngoài để tìm nhà tiên tri, và thậm chí làm tổn thương tộc người của tôi.
Mặc dù tộc Huyền Sư rất mạnh, nhưng người mạnh cũng không nhiều, người có huyền thuật mạnh cũng rất ít, cộng lại chúng tôi cũng có thể gọi là một đội tộc yếu, nhất định phải bảo vệ tộc người, cho nên nhất định phải có tỉnh thân cảnh giác, xin lượng thứ”
Hóa ra là như vậy, tôi lịch sự đáp lại ông ấy: “Vậy là điều nên làm, nhưng tôi lần này thực sự là muốn đến núi tuyết, bởi vì có việc quan trọng phải tới biển đỏ ở phải đi từ núi tuyết bên kia, cho nên mọi người thực sự không cần lo lắng”
Tộc trưởng không nói gì nữa, sai người rót trà nóng cho tôi rồi dặn dò làm đồ ăn: “Hôm nay cô có thể phá được huyền thuật mà Xảo Vũ bày ra, rất là có bản lĩnh đấy, nhìn cô trẻ tuổi như vậy, không ngờ răng bản lĩnh lại cao cường như vậy, nếu như thực sự muốn tìm nhà tiên tri, chúng tôi sợ răng cũng không ngăn nổi cô.”
Tộc trưởng là đang thử lòng tôi sao?
Tôi bưng trà nóng lên nhấp một ngụm: “Bộ tộc Huyền Sư mạnh như vậy, trước đây phá vỡ một huyền thuật, kế quả vẫn bị mắc kẹt trong ảo ảnh.
Ảo ảnh do mọi người tạo ra gần như giống hệt với thực tế, căn bản khiến người ta không thể nào phán đoán được”
“Ồ” Tộc trưởng thở dài: “Cô gái nhỏ có điều không biết.
Bộ tộc Huyền Sư của chúng tôi quả thực là có điểm độc nhất vô nhị so với các tộc khác.
Ở Minh Giới này, chúng tôi trải qua nhiều thế hệ đều ở trên núi tuyết này.
Nói thật với cô, Minh Vương Lạc Nhu trước đó từng tới tìm chúng tôi mời gia nhập quân đội của cô ta, chúng tôi đều lịch sự từ chối, cô ta cũng không dám ép buộc, bởi vì bộ tộc Huyền Sư vần luôn áp chế núi tuyết”
“Áp chế núi tuyết? Núi tuyết vì sao phải áp chế?” Tôi khó hiểu.
“Ngọn núi tuyết phủ này được hình thành sau đại chiến giữa Xi Vưu và Hoàng Đế mười ngàn năm trước.
Ma lực mạnh mẽ của hai bên ngưng tụ trên không trung.
Có một vòng xoáy ma lực ở dưới chân núi tuyết, giống như một quả bom hạt nhân.
Một khi nó phát nổ, Minh Giới có thể bị nổ tung, lo sợ khối năng lượng không cách nào tiêu trừ, vì vậy Hoàng Đế đã cử tộc Huyễn Sư, nói ra cũng kỳ lạ, chỉ có dùng ảo ảnh của tộc Huyền Sư và thể chất của tộc người Huyền Sư, mới có thể áp chế khối năng lượng này, vì vậy chúng tôi mới cắm rễ trên núi tuyết này.”
Núi tuyết này lại có thể được hình thành như vậy, quả thực rất đáng ngạc nhiên.
“V¡ lý do này, bộ tộc của tôi cũng đã mắc phải một căn bệnh kỳ lạ” Tộc trưởng nói: “Đàn ông sẽ không sống đến 40 tuổi, và phụ nữ sẽ