“Tôi quen mặt?” Tôi ngẩng đầu nhìn Cửu Vĩ Yêu Hồ: “Tôi không biết cô đang nói cái gì, tôi còn không biết cô, đây là lân đầu tiên tôi tới nơi này, vô tình vào đây, cũng không có ý muốn lấy sen lửa của cô đâu.”
“Thật sao?” Cửu Vĩ Yêu Hồ dường như không có ác cảm với tôi cho lắm: “Có lẽ là do nhầm lẫn, cô và một người bạn cũ của tôi có hơi thở giống nhau, không, phải nói là gân như là cùng một người.”
Cùng một người?
Tôi chắc rằng tôi không thực sự biết con cáo này, hay tôi không hiểu những lời của cô ấy nói: “Cô muốn làm gì?”
Hồng Hồng lại đang rơi vào trầm mặc.
“Tôi không muốn đánh nhau với con người, các người đi đi” Cô ấy vẫy tay.
Tôi cũng không muốn ở đây lâu, không yên lòng về Bạch Hổ.
Tôi định quay lại tìm anh ta, nhưng Hồng Hồng đột nhiên bật cười, sau đó nói: “Thánh sen nghìn năm khó gặp, sao lại không đem về hai bông nhỉ?”.
“Hồng Hồng, cô sao lại… Hồng Hồng sao đột nhiên có hứng thú với hoa sen này?”“Hoa sen này đối với chúng ta vô dụng, đi thôi”
“Đồng Đồng” Hồng Hồng vần không rời đi, vẫn nhìn về phía Cửu Vĩ Yêu Hồ: “Thánh sen có thể cải thiện thể chất của cô, hơn nữa còn có thể nâng cao tương tác và năng lực giữa tôi và cô, là một thứ rất tốt, hái vài bông mang đi đi!”
Dù có là đồ tốt thế nào đi nữa thì cũng có yêu thú lớn như vậy bảo vệ, hơn nữa Bạch Hổ vẫn đang đánh nhau với Ngân Huyết không biết tình hình thế nào, tôi không muốn gây chuyện: “Thể chất cái này sau này thay đổi cũng được, không cần nữa, chúng †a đi thôi.”
Nhưng mà Hồng Hồng nằm ngoài dự đoán của tôi, cô ấy đột nhiên cướp lấy cốt đầu chiến kích trong tay tôi, sau đó lao thẳng về phía Cửu Vĩ Yêu Hồ.
“Hồng Hồng!” Tôi hét lên với cô ấy.
“Loài người tham lam, vĩnh viễn không bao giờ có thể thay đổi bản chất của các người!” Cửu Vĩ Yêu Hồ tức giận, một ngọn lửa mạnh từ miệng phun ra thẳng về phía Hồng Hồng, Hồng Hồng khit mũi, vung cốt đầu chiến kích để đánh bật ngọn lửa của Cửu Vĩ Yêu Hồ, ngay lập tức nhảy lên người cô ấy.
Khi Cửu Vĩ Yêu Hồ thấy thế, vẻ mặt của nó thay đổi: “Con yêu quái, với luông khí tà ác, mệnh đem theo điềm chẳng lành, lẽ ra không nên xuất hiện trên thế giới này.
Ai đã tạo ra mi?”
“Không cần cô quản, cô chỉ cần đi chết đi là được!” Hồng Hồng mạnh mế vung lên thanh cốt đầu chiến kích lên.
Cửu Vĩ Yêu Hồ nhảy ra khỏi đòn tấn công của Hồng Hồng, nhất thời Hồng Hồng và Cửu Vĩ Yêu Hồ đánh nhay, đánh nhau túi bụi không can ra được, dù tôi có gọi thế nào, Hồng Hồng cũng không quan tâm tôi.
Nhìn Hồng Hồng đang nhảy lên không trung chiến đấu với Cửu Vĩ Yêu Hồ, thân sắc càng ngày càng phức tạp.
“Đồng cô nương, cứ tiếp tục như thế này không phải là một dấu hiệu tốt đâu” Lục Quy bước đến bên cạnh tôi nói.
“Tôi biết” Tôi nghiêm nghị nhìn Hồng Hồng.
“Cô không khống chế được cô ấy, mà cô ấy hình như càng ngày càng mạnh.
Tuy răng tôi thường xuyên trong trạng thái làm thắt lưng cho cô, nhưng tôi rất hiểu rõ thân thể của cô.
Cho dù trước kia thân thể suy nhược, cô cũng mặc nhiều quần áo bông như vậy, còn có áo giáp chống lạnh, theo lý mà nói núi tuyết lạnh đến đâu cũng không thể khiến cô lạnh đến ngất đi không có ý thức được, ngoài ra, cô ở trên sông không đánh nhau nhiều với Cự Mãnh, nhưng lại mệt đến ngủ thiếp đi cả một buổi tối, cơ thể của cô so với trước đây càng thêm suy nhược rồi, Đồng cô nương, cô có phải phát hiện ra không?”
Điều Lục Quy nói thật ra cũng đã khiến tôi hoang mang rất lâu, lúc trước sau khi làm chuyện đó với Lãnh Mạch, tôi cảm thấy cơ thể rất mệt rất rã rời kiểu như không nhúc nhích được, lúc đó tôi chỉ nghĩ rằng Lãnh Mạch đã làm quá nhiều rồi, nhưng sau đó, sau khi rời khỏi Lãnh Mạch rời khỏi Lôi Thành, rõ ràng là tôi cảm thấy cơ thể càng suy nhược thêm từng ngày, sáng sớm sẽ có chút choáng váng, trên núi tuyết, thậm trí tôi đã ngất đi trước khi leo lên đến đỉnh, tôi trước đây thể cất cũng không kém đến mức độ này.
Theo lý mà nói sau khi tôi tu luyện tâm pháp của nhà họ Tống, thể chất của tôi đã được cải thiện rất nhiều sau, nhưng tại sao đột nhiên lại như vậy?
Trái lại, Hồng Hồng trở nên hoàn toàn trái ngược với tôi, cô ấy càng lúc càng mạnh, càng ngày càng vượt