Chỉ có một mình thì rất nhiều không thể làm được, ví dụ như xây nhà, qua sông, hoặc là trốn thoát Minh vương mạnh nhất Minh giới.
Nhưng nếu có một đám người, ý chí, tâm niệm, †âm nguyện đều đoàn kết lại với nhau thì tất cả những thứ không thể đều có thể biến thành có thể.
Quý thân sử dụng kĩ năng cuối cùng, thuật dịch chuyển cường đại, trong khi Lạc Nhu đang điên cuông tấn công chúng tôi, ngài ta mang theo một đám người chúng tôi dịch chuyển tức thời biến mất khỏi chô này.
Sự thật chứng minh, Quỷ thần lúc đó thực sự không có ý định cứu tôi, thật sự là từ bỏ.
Mà sự xuất hiện của Lãnh Mạch bọn họ đã kích thích sự hứng thú của Quỷ thần nên ngài mới quyết định giúp chúng tôi lần cuối.
Chúng tôi trở lại phòng bảo vệ, tất cả đều được đưa về vòng bảo vệ.
Cơ thể của tôi đã vượt qua giới hạn vì thế mà ngã trên đất.
Thực ra tất cả chúng tôi đều đã đến cực hạn, ngay cả Lãnh Mạch cũng vậy, sau khi thoát khỏi nguy hiểm, toàn bộ mọi người đều ngồi trên đất.
Lạc Nhu ở ngoài vòng bảo vệ tức muốn phun ra máu, đây đại khái là lần đầu tiên cô ta tức như này, rõ ràng chúng tôi đã ở miệng rồi mà vẫn trốn thoát được, trừng mắt nhìn chúng tôi chạy vào vòng bảo vệ mà không làm gì được, còn bị những lời nói của chúng tôi chọc tức, uy phong lần này của cô ta đã bị mất sạch.
Tất cả chúng tôi ở trong vòng bảo vệ trâm mặc mấy giây xong thì bắt đầu cười to, ngay cả binh sĩ cũng thế, tất cả đều đang mở to họng để cười.
Ít ra thì ở một mức độ nào đó, chúng tôi có thể sống sót thoát khỏi tay Lạc Nhu cũng là một loại thành công, trận này chúng tôi đã thăng Lạc Nhu.
Tôi cũng cười theo, cười đến nỗi hết cả hơi.
Quỷ thần lắc đầu: “Đám người các ngươi còn điên cuồng hơn so với tôi trước kia”
“Cảm ơn ngài, Quỷ thân” Tôi thật lòng cảm ơn ngài Ngài ấy không nói gì cả.
Rất nhanh thôi tôi với ngài ý lại phải rời xa nhau, ngài ý cần trở lại sách cổ tiên tri, còn tôi thì phải nằm trên giường.
“Quỷ thần đại nhân, ngài quen Cửu Vĩ Yêu Hồ?”
Trước khi ngài ý rời đi tôi muốn giải đáp nghi hoặc trong lòng mình.
“Đúng vậy” Ngài ý trả lời tôi.
“Trước kia hai người từng là bạn đúng không? Lúc giúp tôi cải tạo thể chất cô ta có nói, chỉ có thể giúp tôi đến mức này thôi, Quỷ thân đại nhân, cô ta chắc là coi tôi là Quỷ thân rồi.”
“Cửu Vĩ, vân là cái bộ dáng đấy, vô cùng cố chấp.”
Nhắc đến chuyện trước kia, Quỷ thần lại thêm vài phần thâm trầm: “Trước kia tôi và cô ta cũng là bạn tốt.
Tôi từng cứu mạng cô ta, vì thế khăng khăng một mực đi theo tôi, mãi đến bây giờ vân nhớ mãi không quên, cứ muốn phải giúp đỡ một lần mới chịu rời đi”
Nhớ lại ngày đó khi Cửu Vĩ Yêu Hồ đọc bốn chữ “Quỷ thần đại nhân, cảm xúc nhớ mong đó đều truyền cho tôi, chắc chăn khi đó Quỷ thần và Cửu Vĩ Yêu Hồ có tình cảm rất sâu đậm.
“Tôi vẫn còn một chuyện muốn hỏi” Tôi lại nói.
“Sao cô lại nhiều chuyện thế? Nhanh chóng gọi người bảo vệ sách cổ tiên tri đến đây, ông đây muốn quay về rồi” Quỷ thân không còn kiên nhẫn nữa.
“Chung Nhiễm là sư phụ của ngài phải không?”
Vừa nhắc đến Chung Nhiễm, Quỷ thần ngay lập tức trâm mặc.
“Khi sửa lại Trảm Thi kiểm, Chung Nhiêm có nói chuyện với một người phụ nữ, ông ta nói tôi rất giống một người, người phụ nữ đó cũng nói tôi rất giống một người, đến cuối cùng, Chung Nhiễm còn nói là nợ người đó một ân tình vì thế mà trả ân tình đó bằng cách giúp tôi.
Ngài biết người đó là ai không?”
Thực ra trong lòng tôi đã đoán được người này là ai.
Quỷ thân không nói gì.
“Người đó chính là ngài, đúng không, Quỷ thần đại nhân?”
Quỷ thân là đồ đệ mà Chung Nhiễm quý mến, chỉ khi nhắc đến Quỷ thân thì ngữ khí của Chung Nhiễm mới có biểu cảm vừa yêu mến vừa bất lực như vậy, giống như việc Quỷ thần trở nên điền cuồng như vậy ông không hề trách măng gì cả, tôi chỉ đoán được từng này.
Quỷ thân vẫn không trả lời tôi.
Tôi càng khẳng định hơn với những gì mình đoán: “Năm đó xảy ra chuyện gì thì tôi không biết, nhưng Chung Nhiễm nói là nợ ngài một ân tình, Trảm Thi kiếm là ông Chung Nhiễm sửa cho tôi, tôi nợ ông ý một ân tình, vì thế ân tình mà ông ý nợ