Nếu bây giờ Lạc Nhu tới đây, đó chính là thực sự †ìm chết.
Tôi cũng cảm thấy chắc chắn cô ta sẽ không tới tấn công chúng tôi.
“Cứ quyết định vậy đi, đêm nay tôi và cô ấy sẽ tới thành Minh Vương.” Lãnh Mạch nói.
“Đêm nay?! Bây giờ đã muộn vậy rồi! Cô ấy không được nghỉ ngơi mất!” Tống Tử Thanh và Si Mị đồng thanh kêu lên.
Sắc mặt Lãnh Mạch sầm sịt hẳn đi.
Tôi liên tục nháy mắt với Tống Tử Thanh và Sỉ Mị, có thể đừng chọc tới gã đàn ông này nữa được không, đến lúc đó người chịu khổ chính là tôi đó!
Lãnh Mạch đã hoàn toàn không để ý tới tôi, quay sang bàn bạc với Hàn Vũ và Diệp Hàn việc tiếp ứng và thủ thành.
Tôi nằm bò ra bàn, đã sinh ý muốn chết.
“Tiểu Đồng Đồng” Dương Tàn Nguyệt lại gần.
“Việc gì?” Tôi bực dọc nhìn anh ta.
“Có phải cô lại chọc vương tức giận rồi không?
Trông mặt ngài ấy rõ ràng là vẻ mặt không được thỏa mãn mà.
Tôi nói này Tiểu Đồng Đồng, cái chuyện nam nữ ấy mà, tuy bình thường đều là con trai chủ động, nhưng đôi lúc bên nữ cũng nên chủ động lấy lòng bên nam, đặc biệt là người đàn ông như vương vậy.
Vương đối tốt với cô, lại nặng tình nặng nghĩa, nguyện lòng chết vì cô.
Cô không biết là có bao nhiêu cô gái đang âm thầm ghen tị, hâm mộ cô đâu.
Đáng lý cô nên giữ vương cho chặt, đừng để những cô ả khác lợi dụng lúc hai người giận dỗi mà chen ngang”
Tôi lườm anh ta một cái: “Anh hiểu biết về tình yêu như vậy, sao không thấy anh cũng tìm lấy một cô?”
Tôi nói.
“Vương” Dương Tàn Nguyệt nói: “Đồ nướng hình như mãi không được mang lên, e là Chiến Vương điện hạ đã..”
Lãnh Mạch nhất thời nhức đầu ấn trán, dựa lưng vào ghế: “Đi gọi cậu ta về đây”
Đầu tôi mơ màng chẳng hiểu nổi ý bọn họ, bám theo: “Tôi cũng đi tìm anh ta.”
Bây giờ Lãnh Mạch rất yên tâm về quan hệ của tôi với Dạ Minh, phẩy tay một cái, cho đi.
Tôi đi theo Dương Tàn Nguyệt và một đại soái khác rời khỏi nhà ăn.
“Mọi người biết Dạ Minh ở đâu rồi?” Trên đường đi, tôi hỏi bọn họ.
Một đại soái tôi không nhận ra nói: “Trừ nhà bếp.
thì còn có thể ở đâu nữa?”
“,* Hình như nói rất đúng, cái tên ăn hàng vạn năm khó gặp như Dạ Minh…
“Tôi tên Tô Niệm, tuy chúng ta đã cùng nhau chiến đấu từ lâu nhưng hôm nay mới là lần đầu gặp mặt.
Cô Đồng Đồng cô rất nổi tiếng trong đám bọn tôi đấy” Đại soái trẻ tuổi nheo mắt cười với tôi.
Tôi cũng cười đáp lại: “Cảm ơn”
“Em gái tôi mê mẩn cô ghê lắm, nói sau này trưởng thành cũng muốn tòng quân, cũng muốn học kiếm, cũng muốn khoác soái bào hiên ngang hào hùng, trở thành tiêu điểm trên chiến trường giống như cô vậy.
Tôi cũng chẳng biết làm gì với nó nữa”
“Vậy tốt nhất vẫn nên khiến em gái anh thôi ý định này đi” Tôi bật cười.
Tô Niệm cũng cười.
Vị đại soái trẻ tuổi này rất tốt tính, thân thiện hiền lành, gần giống với tính Dương Tàn Nguyệt, thảo nào lại có thể làm anh em tốt với Dương Tàn Nguyệt.
Trong lúc nói chuyện, chúng tôi đã đến nhà bếp, ngay từ ngoài cửa đã nghe thấy tiếng nói oang oang của Dạ Minh bên trong: “Các người là heo hả?! Các người là ốc sên hả?! Làm đồ ăn cũng làm chậm như vậy! Còn chẳng bằng lấy luôn dê sống bò sống tới cho.
tôi ăn luôn cho xong! Chế biến ra còn khó ăn như thết Có gan thì tới nhân giới mà học cho đàng hoàng!”
Tôi im lặng ngửa mặt nhìn trời, cái tên tham ăn này, quả nhiên đang ở trong bếp.
Dương Tàn Nguyệt đẩy cửa đi vào: “Chiến Vương điện hạ, ngài muốn ăn thì ăn cùng bọn tôi đi chứ, ngài ở chỗ này..”
Tôi đi vào theo, ngay sau đó trông thấy Dạ Minh đĩnh đạc ngồi khoanh chân dựa tường, trước mặt là một chồng đĩa chất cao ngất, trên bàn còn xương dê, còn anh ta thì đang ôm chân dê gặm rõ là sung sướng.
Đầu bếp đứng bên bất đắc dĩ nói: “Chiến Vương điện hạ, ngài đã ăn hết cả một con dê nướng chuẩn bị cho đám vương rồi, ngài ngài ngài…
Dương Tàn Nguyệt và tô