Hồng Hồng đã nhấc cao kiếm trảm thi, nghiêng đầu cười xấu xa: “Nhưng mà vân phải cảm ơn cô đó Đồng Đồng.
Nếu không có cô e là tôi sẽ không thức tỉnh được.
Tiêm lực của cô càng mạnh vậy năng lượng ẩn giấu ở góc tối cũng ngày càng lớn.
Chứ như người bình thường có ai lại tạo ra linh hồn ở góc tối đâu.
Cô có còn nhớ cô đã câu được cá địa phủ khi đi câu với Lãnh Mạch và Dạ Minh không?
Tất nhiên tôi nhớ chuyện đó.
Hôm ấy Lãnh Mạch và Dạ Minh thi với nhau và đi câu thi ở nhà Lãnh Mạch.
Ðó là lần đầu tiên tôi thấy á địa phủ, tôi thấy thật thật kỳ và cũng cầm cần đi câu.
Lãnh Mạch và Dạ Minh khinh tôi bảo phải có sức mạnh tinh thân mạnh mới câu được cá địa phủ, yếu như tôi không câu được đâu.
Nhưng họ mới nói xong mà tôi đã câu được cá.
Tôi còn làm Lãnh Mạch và Dạ Minh giật cả mình nữa.
“Thật ra vẫn luôn có sức mạnh tinh thần mạnh ở trong cơ thể cô, chẳng qua là cô không biết sử dụng thôi.
Tiếc thay chuyển hết cho tôi rồi, ha ha ha” Hồng Hồng ngửa mắt cười lớn.
Hình như Hồng Hồng không nhìn thấy những tia máu này, tia máu bay vào lòng bàn tay phải của tôi và quấn vào lòng bàn tay tôi thành một vòng đấm.
Hồng Hồng vẫn đang đắc chí: “Tống Lăng Phong không chọn nhầm người, Tống Tử Thanh là thầy âm dương mạnh nhất nhà họ Tống nhưng cô có linh hôn mạnh nhất nhà họ Tống.
Tiêm năng của cô là một ẩn số nên Tống Lăng Phong mới chọn đặt kim bài bảo vệ vào trong cơ thể cô chứ không phải trong cơ thể anh trai cô Tống Tử Thanh”
Tôi siết chặt năm đấm.
Tia máu thu vào bền trong năm tay tôi.
“Xin lôi tự nhiên tôi nói hơi nhiều, quên mất cô vân đang đợi chết” Hồng Hồng cười đủ rồi mới nhìn tôi: “Tống Lăng Phong nói cô bây giờ đã vượt ngoài dự đoán của chúng tôi nên mới giết cô càng sớm càng tốt.
Tôi thấy Tống Lăng Phong đoán nhầm, cô vẫn vừa ngu vừa yếu như trước đó chứ, cô uy hiếp gì cho chúng tôi được? Ha ha hat Giờ tôi tiên cô về Tây Thiên nhé!”
“Cô có chắc giết được tôi không?” Tôi hỏi Hồng Hồng trong bình tĩnh.
Hồng Hồng khựng người và rồi chợt phá ra cười: “Cô lấy ra được cái gì ở trong thế giới tinh thân để cản tôi? Cô không cả biến ra được hình của vũ khí, không lẽ cô vẫn định tạo kiếm băng trong thế giới tinh thân à?
Ha ha ha! Cô đừng làm tôi cười rụng răng chứ!”
“Hay là chúng ta cược đi” Tôi cũng mỉm cười theo cô ấy: “Cược cô không giết được tôi còn bị tôi ép ra khỏi cơ thể, được không?”
Chắc do tôi quá chắc chăn nên Hồng Hồng có hơi chần chừ nhưng rồi lại bị hận thù đánh úp: “Ngoài cái mồm giỏi ba hoa thì còn có bản lĩnh quái gì! Đi chết đi!”
Nói rồi kiếm trảm thi cùng với kiếm quyết của nhà họ Tống đã bổ xuống người tôi.
Bàn tay phải của tôi loé ánh sáng chói mắt, Hồng Hồng hãi hùng, che ánh sáng chói loá bằng bàn tay còn lại và rồi kiếm trảm thi đã bị tôi đánh bay.
Tiếp sau đó trận gió lốc thổi vù vào Hồng Hồng, đòn tấn công của tôi đã đến.
Hồng Hồng phản ứng rất nhạy, nhảy ngay đi lộn một vòng và lại cầm được kiếm trảm thi: “Cô! Sao cô làm được! Sao cô lại có… kiếm ở trong thế giới tinh thần!”
Tôi đứng đối diện Hồng Hồng, tia máu quấn thành vòng trong tay tôi đang tạo thành hình thanh kiếm.
Là kiếm thân!
Tôi cũng không biết tại kiếm thần có thể vào trong thế giới tỉnh thân của tôi nữa.
Nhìn thanh kiếm lơ lửng trong tay, đây không phải kiếm thần thật, hình như là linh hồn của kiểm thần.
“Kiếm thần lại tiến hoá!” Hồng Hồng thốt lên.
Kiếm thần đã mạnh hơn trước thật.
“Tôi nói rôi mà, định giết tôi không dê vậy đâu” Tôi vây kiếm rồi nhìn Hồng Hồng.
“Đừng vui mừng quá sớm Cô cũng biết kiểm trảm thi của tôi đến từ đâu mà?” Hồng Hồng nói.
“Kiếm trảm thi của nhà họ Tống chỉ là thanh thân kiếm thứ hai mà Tống Lăng Phong chế tạo mà cũng là phiên bản sao chép của thanh kiếm đầu à”
“Thế cô có biết tại sao cần máu của cô