“Hôm nay tôi xuất hiện muộn như vậy, là vì tôi không muốn giao chiến với mọi người, thậm chí tôi còn rất vui, rất vui vì con trai có cô bé mình yêu, tình yêu là thứ vô cùng tốt đẹp, tôi hi vọng con trai mình trân quý người mình yêu, nắm chắc tình yêu tốt đẹp môi một giây môi một phút”
“Thôi đi” Không đợi Lãnh Hiên nói tiếp, Sỉ Mị không nghe nổi nửa cắt ngang: “Đừng nói nhiều lời hay như vậy nữa, nếu ông thực sự nghĩ như vậy, còn năm lần bảy lượt phái sứ giả cầm đèn tới giết cô ấy sao?
Ông nói ra những lời như vậy không thấy xấu hổ sao?”
Lãnh Hiên nhún vai không thèm để ý những lời này: “Mọi chuyện đều là khảo nghiệm, nếu sứ giả câm đèn có thể đối phó được cô bé này, vậy cô ấy đã không phải là biến số lớn nhất của chúng tôi rồi? Không phải sao?”
“Nói nghe hay lắm cơ?” Sỉ Mị lạnh lùng xùy một tiếng.
“Con trai, con suy nghĩ như thế nào?” Lãnh Hiên hỏi Lãnh Mạch: “Có nguyện ý làm người nối nghiệp của cha, đi theo cha thành lập thế giới mới thời đại mới hay không? Cô bé này lại có năng lực khống chế thời gian không gian, cô ấy nghe lời con, nếu con bảo cô ấy thay đổi thời gian trở lại cứu mẹ con, không phải là không có khả năng, cô ấy chắc chắn sẽ không từ chối con.
Chẳng lẽ, eon không muốn mẹ con sống lại sao?”
Nghe xong một lúc lâu bây giờ tôi xem như nghe ra, hóa ra cha Lãnh Mạch cũng đang ngấp nghé đến năng lực không gian mà tôi có được kia.
Đúng là vậy, nếu như tôi thật sự quy thuận bọn họ, trở thành một thành viên trong rất nhiều sứ giả câm đèn, kích phát ra thuật khống chế không gian của tôi, vậy thì Lãnh Hiên thật sự vô địch rồi.
Lãnh Mạch vân im lặng như cũ, không biết anh đang nghĩ gì, hoặc là đang có quyết sách gì Đại chiến vô cùng căng thẳng trong tưởng tượng không đến, sứ giả câm đèn cũng yên tĩnh đứng sau lưng Lãnh Hiên, tôi không cảm nhận được sát khí của Lãnh Hiên đối với chúng tôi, rất kỳ lạ, gặp được kẻ chủ mưu trong tưởng tượng chắc chắn sẽ liều mạng ông chết tôi sống, bây giờ trái lại lại tâm bình khí hòa nói chuyện với nhau?
Im lặng lan tràn, thời gian trôi qua từng giây từng phút một.
Chúng tôi vân luôn đợi Lãnh Mạch nói chuyện.
Nhưng Mộ Tu đột nhiên nói: “Nội lực của cô không còn thừa mấy, lại tiêu hao tiếp, tất cả mọi người sẽ bị ông ta hút khô nội lực.”
Lúc này tôi mới kinh hãi hoàn hồn, hỏi Mộ Tu ở trong lòng: “Chắc chản là Lãnh Mạch cũng đã cảm nhận được? Nhưng vì sao anh ấy không có động tĩnh gì?
“Năng lực đó của Lãnh Hiên rất kỳ lạ, nội