Liễu Yến cuối cùng lựa chọn tin tưởng Lưu Tuệ, với hi vọng con mình có thể bình an hạnh phúc lớn lên. Nàng đã ngu ngốc không thể bảo vệ con mình hai lần rồi. Nàng không còn tự tin vào việc mình có thể giữ, hay nuôi lớn đứa con của mình được hay không nữa, chi bằng lúc này buông tay mới là sáng suốt. Để cho người đủ khả năng bảo vệ nó, nàng đứng xa xa cũng là được rồi.
Diệp phủ vào mỗi ngày rằm hàng tháng sẽ tụ tập lại với nhau đông đủ để ăn cơm. Lúc này hai tiểu thiếp cũng được đặc cách để lên nhà chính dùng bữa. Thẩm Yên vẫn như mọi khi cho Diệp Ni đến dùng bữa, bản thân thì viện cớ không khỏe nên không có mặt.
Mọi người đều ngầm hiểu nên không chú ý đến vấn đề trên bàn ăn thiếu người nữa. Bình thường hai tiểu thiếp vẫn rất quy củ một năm một hai lần mới lên nhà chính. Những việc hội họp hàng tháng như vậy mang danh là cần đủ cả gia đình. Nhưng đối với các nàng là có cũng được mà không có cũng được.
Điều làm mọi người ngạc nhiên là hôm nay Liễu Yến cũng tới, nàng mặc một bộ y phục màu xanh nhạt. Trông giản dị nhưng vẫn tô được nét đẹp của nàng. Ánh mắt Trần Hảo và Lưu Tuệ đều hơi đổi khi thấy nàng, một người là thấy khó chịu vì vẫn có người không biết điều tới đây, một người là biết có chuyện sắp xảy ra nên như vậy.
Liễu Yến cung kính hành lễ sau đó được Diệp lão phu nhân gọi ngồi xuống một chỗ trống. Không khí trong phòng không bởi vì nàng xuất hiện mà bớt đi phần náo nhiệt. Ngược lại Liễu Yến mọi khi hay im lặng hôm nay lại biết điều nói vài câu ngọt ngào chọc Diệp lão phu nhân vui vẻ không thôi.
Trò chuyện một lúc thì mọi người trong bàn đều nâng lên chén rượu, Lưu Tuệ thấy Liễu Yến bất động, xem ra là nàng quyết định sẽ nói ra trong hôm nay. Quả nhiên mọi người thấy Liễu Yến không nâng ly thì hơi nhíu mày, có chút không vui.
Trần Hảo đang định mở miệng nói chuyện thì Liễu Yến đã ngượng ngùng nói : " Xin lỗi mọi người bây giờ con không thể uống rượu được"
Nói xong hai má hồng hồng, Diệp lão phu nhân là người từng trải thấy biểu hiện của nàng liền đoán được chuyện gì xảy ra. Nằm tay Liễu Yến, Diệp lão phu nhân hỏi : " Con...có phải con? "
Liễu Yến nhẹ nhàng gật đầu, Diệp lão phu nhân liền vui vẻ cười tươi mọi người phải mất một lúc sau mới có thể tiêu hóa được chuyện gì vừa xảy ra. Diệp Huân vui vẻ nói : " Hảo, đúng là chuyện vui"
Diệp Húc cũng vui vẻ hỏi han Liễu Yến, Trần Hảo cũng cười nói : " Liễu muội muội đúng là đem tin tốt đến cho cả nhà. Sao không nói với ta sớm hơn, ta biết đã mời đại phu cho muội, lần này phải chăm sóc bản thân cho tốt"
Diệp lão phu nhân nghe vậy lại nhớ tới Liễu Yến từng hai lần xảy thai, sắc mặt không khỏi có chút ảm đạm đi. Liễu Yến