Dực Phong miễn cưỡng ngồi vào bàn.
Tôi lấy thêm cái chén và đôi đũa đặt trước mặt hắn.
Hắn nhìn tôi với ánh mắt bất lực.
"Phu nhân người đang trêu đùa tôi sao?"
" Đùa gì chứ? Mau ăn đi!"
"Phu nhân à, người nói xem tôi phải ăn thế nào? "
"Hân nhi, con đang nói gì vậy?"
Bà hỏi tôi, tay vẫn cầm đũa gấp thức ăn.
Tôi nói tôi muốn mời một nam quỷ ăn cơm nhưng hắn lại cho rằng tôi đang giễu cợt hắn.
Bà không nói gì, đứng lên đi về phía bàn thờ lấy một cây hương ( nhang) đưa cho tôi.
"Con xới cơm, gấp thức ăn bỏ vào rồi thắp hương lên.
Sau đó gọi tên người đó hắn sẽ ăn được ".
Xém chút là quên mất.
Dực Phong là quỷ, dĩ nhiên không phải ăn theo cách của con người chúng tôi được.
Tôi xoay qua nhìn hắn, nhỏ giọng giải thích rằng tôi thật sự không biết chứ không có ý giễu cợt hắn.
Hắn im lặng không nói gì chỉ bảo tôi ăn mau, lát nữa còn phải đi bắt quỷ.
Tôi gật đầu, làm theo lời bà nói.
Xong xuôi rồi liền ngồi xuống ăn cơm mà không hề để ý đến thái độ của Dực Phong.
Hắn đang nhìn chăm chú ngoại tôi.
Chúng tôi ăn xong thì đã 9h tối.
Thời gian đúng là nhanh quá, chẳng đứng lại để chờ đợi bất cứ ai.
"Hân Hân, chúng ta đi".
Từ Dương từ ngoài cửa gọi vào.
Tôi hấp tấp đi ra cửa.
"Hân nhi, tối rồi còn đi đâu nữa? Ở ngoài nguy hiểm lắm".
" Ngoại à con với anh ấy đi ..."
Dực Phong kéo tay tôi lắc đầu.
Tôi không hiểu anh ta muốn nói gì.
Từ Dương lên tiếng bảo chúng tôi sang nhà thiếm Ba một lát.
Tôi ầm ừ theo lời anh.
Anh đang nói dối nhưng tại sao?
"Được rồi, đi sớm về sớm".
Tôi đáp dạ một tiếng rồi cùng Từ Dương và Dực Phong rời khỏi nhà.
Chúng tôi vừa đi được một đoạn ngắn, từ trong nhà tôi, một bóng đen bay ra khỏi cửa.
Thân thủ người áo đen rất nhanh.
Người bay qua chúng tôi nhẹ nhàng như gió, khiến chúng tôi không kịp phản ứng.
Từ Dương nhón mũi chân lên, bay theo bóng người áo đen kia.
Dực Phong thì ngược lại, tự do tự tại, chậm rãi nói chuyện thời tiết với tôi.
"Liêu Dực Phong, cậu có đi nhanh hay không thì bảo".
"Phu nhân, xin bớt giận.
Dực Phong có vài chuyện phải giúp đại nhân chuyển lời tới người ".
Tôi ngạc nhiên nhìn hắn.
Tư Mạc có chuyện gì mà lại phải nhờ Dực Phong chuyển lời? Đợi khi anh từ Quỷ giới trở về rồi nói cũng được mà.
Tôi hỏi hắn Tư Mạc muốn nói gì với tôi.
Dực Phong trầm mặc nhìn tôi một chút rồi nói.
"Đại nhân nhờ tôi nói với người ba việc quan trọng ".
Việc qua trọng sao? Lại có tới ba việc? Là việc gì mà lại quan trọng đến vậy chứ?
" Thứ nhất.
Đại nhân nói thời hạn bảy ngày đã hết, quỷ hồn của Triệu Tấn đã theo ngài ấy trở về Quỷ giới".
Tôi nghe thấy mà như điếng người.
Triệu Tấn...!Anh ấy ...!Chết rồi sao? Nhưng...!Không đâu! Không thể nào đâu.
Mấy ngày nay anh ấy vẫn luôn ở cùng tôi mà.
Nhưng ...!Đúng rồi, mấy ngày nay anh ấy rất ít khi xuất hiện cùng tôi.
Đó không phải là cách làm của anh ấy.
Tôi hỏi Dực Phong tại sao Triệu Tấn lại chết, chết khi nào? Hắn bảo tôi bình tĩnh, đợi khi Tư Mạc trở về anh ấy sẽ giải thích với tôi.
Tôi không trả lời, không khóc cũng không cười.
Trên mặt là sắc thái vô cảm.
Tôi hỏi hắn hai việc còn lại là gì?
" Đại nhân hỏi có phải người đã từng bị thương và trong lúc vô tình đã bị người khác lấy máu hay không? "
Dực Phong dừng lại lấy hơi rồi tiếp tục nói.
"Việc cuối cùng.
Đại nhân dặn dò người phải