Trên con phố khuya, vẫn còn tấp nập người qua lại, dường như xã hội càng phát triển, loài người chỉ thích hoạt động vê đêm nhiều hơn nhỉ?
Từng đợt gió đông ùa vào đôi bàn tay trắng mềm của cô, người phụ nữ hiện đại chính là cô đây! Gần ba mươi tuổi vẫn không tìm được chồng, tự bản thân làm trụ cột kinh tế cho gia đình, làm việc suốt từ sáng đến tối rồi lại một mình ngồi gặm từng miếng bánh mì khô khan.
Haiz! Ngẫm lại phân nửa thanh xuân của cô đã có việc gì nổi bật đâu! Trung học cũng chỉ là một học sinh bình thường chỉ biết cặm cụi học bài, ngay cả quan hệ bạn bè cũng chỉ quanh quẩn vài người! Đến khi đi làm, mất một thời gian dài mới có được công việc ổn định, chỉ lo một mình bản thân thôi đã vô cùng mệt mõi rồi! Thời gian đâu mà tìm bạn tâm giao nữa đây! Nhược Kha Kha cô sinh ra trên đời để làm gì chứ, thật mờ nhạt quá đi!
Cô vứt miếng bánh dư vào sọt rác, thật nuốt không trôi mà!
- Không biết kiếp trước của mình như thế nào! Liệu có bi thương như thế này không nữa? Hay đang sung sướng làm một đệ nhất phu nhân nhỉ?
Cô đứng dậy bước đi, con đường phía trước thật dài và rộng, cảm thấy đi mãi, đi mãi cũng sẽ không bao giờ tới! Không bao giờ tới...
Ánh trằng đêm nay sáng thật, bầu trời cũng cao hơn bình thường, nhưng sao mình cứ cảm thấy ánh sáng đó đang hút mình đi thế nhỉ? Cảm giác cơ thể nhẹ vô cùng!
Cô đưa mắt xuống dưới chân...
- AAAAAAAAAAAAAAAAA!!!
Cô bật tỉnh dậy, thật kinh khủng, hóa ra chỉ là mơ, chắc có lẽ dạo gần đây làm việc nhiều quá nên ngay cả đầu óc cũng có vấn đề mất rồi!
Cô ngồi dậy đặt chân xuống giường tìm đôi dép bông, kì lạ thật sao lại không thấy đâu? Bình thườnng cô hay mang dép trong nhà mà? Cảm nhận được chuyện không hay đã xảy ra, cô đưa mắt nhìn quanh căn phòng.
Cái quái gì đang xảy ra đây? Căn phòng mang kiến trúc cổ đại này là ở đâu ra?
Cô hốt hoảng chạy quanh phòng, tất cả món đồ ở đây đều là vật cổ có giá trị, cô nhìn vào lên chiếc bàn đặt ở cạnh giường ngủ, những món đồ trang sức bằng vàng lấp lánh, cả những cây trâm cũng