- '' Chỗ đó, đúng rồi... bên đây nữa, lẹ cái chân nhanh cái tay lên cho tôi, cái gì mà như rùa bò vậy hả?'' Trương Ánh miệng không ngừng hối thúc đám người phục vụ.
Gần năm trăm phục vụ, hơn năm mươi mấy người quản lý cùng giám đốc nhà hàng T ai nấy đều gấp ráp chuẩn bị cho buổi kết hôn của Đào Thuận.
Khách mời chỉ khoảng hơn một ngàn người, còn lại là các những vị khách không mời mà tới ( các công ty nhỏ lẻ thường hay đến các buổi tiệc như này mà làm quen, kết giao thêm nhiều mối quan hệ vì rất có lợi cho việc làm ăn của họ.), phóng viên đứng chờ tác nghiệp thì đông nghẹt.
- '' Hôm nay ít nhất phải chụp được ảnh của cô đâu và chú rể.'' phóng viên 1 nói vẻ mặt vô cùng háo hức.
phóng viên hai cũng đồng tình lên tiếng
- '' Phải, phải người đàn ông giàu nhất thành phố, đẹp trai nhất thành phố, cao lãnh nhất thành phố kết hôn nếu mà bỏ qua tin tức hot này thì phí phạm quá rồi.''
Với lượng khách không quá đông nhưng Trương Ánh muốn thoải mái vì vậy bà không tổ chức trong khuôn viên nhà hàng mà quyết định sẽ đãi tiệc ngoài bãi biển, vừa cảm nhận gió biển lại vui chơi thỏa thích không bị gò bó ngột ngạt.
Trương Ánh một bên chỉ dẫn đám người quản lí sắp xếp, miệng thì nói với vị giám đốc đứng bên cạnh mình
- '' Sân khấu làm như nào rồi? Kiên cố chứ? Nếu có sự cố gì xảy ra làm ảnh hưởng đến con đâu và cháu nội ta thì công ty của cậu chắc chắn bị phá sản và cậu cũng đừng hồng thoát tội.''
Nghe bà nói có vẻ hâm dọa nên vị giám đốc vài phần kính nể hơn nói
- '' Mọi thứ đều rất tốt thưa phu nhân.''
- '' Vậy thì tốt, cậu mau đi làm việc đi.''
- '' Vâng thưa phu nhân.'' vị giám đốc cúi người chào bà rồi rời đi.
Tại phòng trang điểm
- '' Tiểu Ngọc nhà ta mặc váy cưới trông thật đẹp nha!'' Hoa Nhung ngồi một bên nhìn Võ Ngọc khen ngợi.
Nghe được cô bạn thân, cũng sắp là em chồng của mình khen khiến Võ Ngọc nở mũi cười tươi trả lời
- '' Haha cả hai chúng ta đều đẹp.''
Hôm nay có lẻ là ngày vui nhất đối với Võ Ngọc và Hoa Nhung, bởi lẻ không chỉ là đám cưới của một mình Cô và Đào Thuận mà cả Đào Văn cũng rinh luôn Hoa Nhung về dinh.
Thành ra nhà họ Đào có tận ba niềm vui gọi là tam hỉ long môn, vừa có thêm hai nàng dâu lại có thêm hai đứa cháu chưa ra đời của Hoa Nhung nữa.
- '' Cậu có từng nghĩ đến ngày hôm nay không? mọi thứ diễn ra cứ như trong mơ vậy.'' Võ Ngọc hơi trầm tư hỏi Hoa Nhung.
Hoa Nhung gương mặt biểu hiện rõ sự hạnh phúc vui vẻ mà trả lời Võ Ngọc
- '' Uk, cứ như một giấc mơ ý.''
Võ Ngọc thấy bạn mình vui đến vậy cũng mừng thay cho cô, Hoa Nhung đã trải qua quá nhiều mất mác rồi nên hôm nay có lẽ là ngày bù đấp lại cho cô ấy.
Lễ đường
Hai chàng trai khí khái hơn người một cao lãnh, một ấm áp đứng đó chờ người yêu thương trong lòng họ bước ra.
Từ xa bóng đáng hai cô dâu lấp ló tiến lại, Võ Ngọc thì khoát tay mình vào tay Cha cô, còn Hoa Nhung bên này cũng khoát tay Ba cô đi đến.
- '' Ta giao con gái yêu quý của mình cho con, mong rằng con hãy chăm sóc tốt cho con bé.'' Ba của Hoa Nhung lên tiếng.
- '' Con biết rồi thưa Ba, cảm ơn Ba đã giao con gái mình cho con. Con sẽ chăm sóc cho vợ con và cháu của Ba thật tốt, Ba yên tâm.'' Đào Văn nhận lấy bàn tay Hoa Nhung từ tay Ba cô rồi cảm ơn ông.
Bên này Ba Hoa Nhung sau khi nhận được lời hứa từ Đào Văn thì cũng