Từ sau lần cùng hắn ở trong căn phòng như địa ng*c chốn trần gian ấy.
Những cái x*c, những con d*o cái k*o những dụng cụ mang âm thanh l*nh lẽo đến ghê người đã ám ảnh em đến nỗi như cư*p lấy linh h*n em vậy.
Hằng ngày để cho hắn sủng ái, mặc kệ cho đám người như rô bốt kia chăm chút, lúc nào người cũng như trên mây ngơ ngơ ngẩn ngẩn.
Có lẽ sự việc ngày hôm đó đã ám *nh thần trí sâu sắc đối với một cô bé 19 tuổi
Hơn 3 tháng sau em phát hiện mình mang thai, nỗi s* hãi ngày càng lấn chiếm lấy thân thể và trí óc em.
Bào mòn từ thể x*c cho đến tận trái tim
"Ọe....ọe....." thức ăn cứ đưa vào miệng là nôn mửa.
Đám người của Thị Nhi vừa lo vừa sợ liền tức tốc thông báo cho hắn biết.
Hắn nghe xong khuôn mặt vẫn như vậy ngay đến cả cái nhíu mày cũng không thay đổi, nếu có thay đổi sắc mặt thì môi mỏng cũng chỉ hơi mím lại
"Đi ra hết ngoài" hắn lạnh lùng ra lệnh cho đám người trong phòng đi ra ngoài.
Đến khi bầu không khí trong đây bao trùm một màu lạnh ngắt hắn tiến đến bên em trầm thấp nói
"Nói, muốn giữ đứa bé hay muốn bỏ"
"..." em vẫn mím môi ngoan cố không trả lời, chẳng phải đến cuối cùng hắn vẫn tự quyết định theo ý của bản thân mình hay sao
Lửa gi*n cùng sự tức giận trong lòng hắn giường như rất dễ làm cho bộc phát ngay cả một thái độ nhỏ của em cũng khiến bản thân hắn như phát đi*n phát cuồng mà hành h*ng em, thấy ánh mắt hắn không còn là màu đen tĩnh lặng mà thay vào đó đã bao phủ bởi một tầng giá rét em biết điều liền co r*t người lại giọng lắp ba lắp bắp
"Em....muốn....muốn giữ lại đứa bé"
Hắn dơ tay lên, em nhắm tịt mắt lại cứ tưởng hắn sẽ đánh em nhưng hắn chỉ dơ tay lên sau đó vuốt nhẹ lên mái tóc mềm "Ngoan, nếu nghe lời anh sẽ không tổn hại em và đứa bé.
Em hiểu ý anh nói chứ"
Em khẽ gật gật đầu
"Nghỉ ngơi đi"
"Giang Tình"
Hắn quay đầu lại không trả lời em nói tiếp "Giang Tình, trong này rất ngột ngạt anh cho em ra ngoài có được không, ra sân vườn thôi cũng được"
"Nghỉ ngơi đi" vẫn chỉ ba chữ đó hắn hoàn toàn không chịu nghe theo ý của em
Trong khoảng thời gian em mang thai, hắn đưa về rất nhiều y bác sĩ chuyên nghiệp dành riêng cho em.
Bao thực phẩm tươi ngon đều được lựa chọn kĩ càng dành cho bà bầu và đứa trẻ, tuy nhiên nhiều món em không ăn được vì bị nghén hắn liền không vui mà ép em ăn cho bằng hết, nếu không hắn sẽ trừng phạt.
Dù không cam lòng nhưng em vẫn phải cắn răng mà nuốt hết
Đến hơn 8 tháng sau, em chuyển dạ sinh ra một bé trai kháu khỉnh, suốt quãng thời gian đó hắn luôn kề cận bên em mọi lúc mọi nơi, chỉ đến khi đứa trẻ ra đời, y bác sĩ nói với hắn rằng em vẫn ổn hắn chỉ gật đầu rồi chạy vào cùng em, đứa trẻ hoàn toàn không được hắn ngó lơ.
Bởi lẽ một kẻ với bản tính chiếm hữu cao như hắn một kẻ với tinh thần luôn không ổn định như hắn đứa bé có cũng được không có cũng chẳng sao.
Bản chất của một kẻ tâm th*n phân liệt chỉ quan tâm đến kẻ mà mình coi là s*ng vật phải ở bên cạnh mình đến suốt cuộc đời có con nối dõi cũng được không có cũng chẳng sao
"Giang Tình, con...con em" khi vừa tỉnh dậy thân thể vẫn còn yếu ớt nhưng em vẫn không quên đi đứa con mà mình đứt ruột đẻ ra.
Từ khi sinh ra em đã không biết mẹ ruột mình là ai, cũng