Hắn nhìn Phi Ca bên dưới chật vật với đống đồ ăn văng tứ tung dưới sàn mà ánh mắt không có bất cứ biểu cảm nào khiến người ta không biết hắn đang suy nghĩ điều gì
"Thiên, bẩn áo em rồi" cô ả níu tay áo của hắn chỉ vào chỗ bị bẩn.
Trong trường hợp này cô ả nghĩ tốt nhất là không nên gây chuyện gì quá đáng với Phi Ca, cứ làm người rộng lượng một chút sẽ tốt hơn
"Thiên..."
"Nếu em thích thì tôi sẽ dẫn em đi mua áo khác" hắn quay sang nói với Hàn Tĩnh rồi cùng cô ả rời đi hoàn toàn không hề nói nửa lời hay quan tâm gì đến Phi Ca.
Cùng lắm hắn chỉ dùng ánh mắt để nhìn cô nhưng ánh mắt đó chỉ là một màu đen u tối cùng lạnh lẽo hoàn toàn không có chút biểu cảm nào khác
Đám đông nhìn Phi Ca chỉ trỏ nói một hồi rồi tản đi, lúc này Phi Ca mới khẽ rơi một giọt nước mắt.
Cô gái luôn tràn đầy sức sống ngày nào giờ đây bị người ta ức hiếp mà không thể làm gì được.
Đứng dậy bước từng bước siêu vẹo rời đi mà lòng đầy ấm ức
..
"Con chào bác"
Hắn cùng Hàn Tĩnh bước vào biệt thự Ngụy Gia.
Nhìn thấy người đàn ông trung niên đẹp đẽ kia thì liền biết đó là Ngụy Giang Tình chủ nhân Ngụy Gia cha của hắn liền lễ phép chào hỏi
Giang Tình vẫn đang mân mê tấm ảnh Y Bình, ánh mắt nhìn Y Bình đầy trìu mến và say mê hoàn toàn không để ý đến Hàn Tĩnh cùng Giang Thiên
"Ba à"
"Nếu đã đến rồi thì hai đứa ở lại ăn cơm, bây giờ ta phải chuẩn bị sang Pháp cùng Sibas không thể ở đây lâu được" Giang Tình vẫn không buông tấm ảnh trong tay ra ánh mắt vẫn dán chặt lên đó trả lời hắn
Hàn Tĩnh thấy Giang Tình không để ý đến mình thì hơi khó chịu vội lên tiếng "Bác à, con là Hàn Tĩnh con đến đây muốn nói với bác sắp tới anh Thiên tốt nghiệp sẽ ra nước ngoài con sẽ xin cha sang đấy học cùng anh.
Sau đó tụi con sẽ bàn đến chuyện đính hôn"
Nghe Hàn Tĩnh nói vậy Giang Tình mới ngẩng mặt lên nhìn Hàn Tĩnh, ánh mắt Giang Tình hơi cau lại nhìn Giang Thiên.
Vậy thì cô gái Phi Ca đó đối với Giang Thiên là gì? Giang Thiên đang có ý định gì với Hàn Tĩnh mà để cho cô ta có ý định bàn đến chuyện đính hôn
"Cái này là chuyện riêng của con trai ta, nó cũng đã lớn ta không có ý định xen vào" vừa nói ông ta cầm tấm ảnh Y Bình định rời khỏi cùng Sibas thì hắn lên tiếng đầy khó chịu
"Ba và Sibas có thể ra nước ngoài cùng bất cứ ai ngoại trừ Kỳ Hân"
Giang Tình không hề để ý đến lời Giang Thiên nói bước chân vẫn không hề có ý định dừng lại thì Giang Thiên lại nói tiếp "Kỳ Hân mãi mãi là Kỳ Hân, cô ta không phải là mẹ con không phải là Lam Y Bình đâu.
Ba hãy tỉnh lại đi"
Giang Tình dừng lại nhưng không quay đầu "Không cần biết đó là ai chỉ cần biết cô ta khiến ta có cảm giác được gần Y Bình vậy là đủ"
"Giang Thiên,..." Hàn Tĩnh kéo kéo tay hắn nhưng bị ánh mắt nóng bóng của hắn quét qua liền sợ hãi mà buông tay nhưng cô ta vẫn thấp giọng "Giang Thiên chúng ta có thể ăn cơm được không,...em đói rồi"
"Muốn ăn thì xuống bếp sẽ