"Ah...ư...Đông Quân...tránh ra"
Cố An dùng chút sức lực cỏn con còn lại cố gắng đẩy hắn ra, đầu lắc không yên. Hơi thở của Cố An não nùng, cơ thể run lên từng đợt, hai cánh tay nhỏ bé bấu chặt vào lưng hắn.
"Vợ nhỏ đây là thèm muốn anh không chịu nổi rồi ư?"
Hắn đây chính là cố tình chọc cho cô tức mà. Cố An càng đẩy hắn ra, phía thân dưới càng luận động mãnh liệt hơn như thể đang cảnh cáo cô nên an phận một chút.
"A...aa...cút...anh cút mau"
Đông Quân cũng không chịu hơn thua, đầu hắn cúi thấp xuống ngậm quả đào nhỏ, tay còn lại xoa nắn thành đủ hình dạng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thân thể Cố An như bị kích thích liền run rẩy không thôi, đôi chân thon dài quắp chặt lấy hông hắn không buông.
"Tiểu An chỉ biết độc miệng, thân thể em thành thật hơn rất nhiều"
Tiểu An bị hắn nhấn chìm trong dục vọng nguyên thủy, chỉ biết nằm dưới thân hắn rên rỉ thành tiếng, uất ức cũng không làm gì được.
Thấy tốc độ ra vào của hắn ngày càng nhanh, biết chắc rằng hắn sắp ra, cô liền mệt mỏi hối thúc hắn.
"Anh...a...rút ra! Mau rút ra!"
Đông Quân như không nghe thấy, tiếp tục chạy nước rút trong tiểu huyệt nhỏ đã ửng hồng, thủy dịch chảy ra trơn tru làm hắn ra vào càng nhanh hơn.
"Aaa..!"
Dòng tinh dịch ấm nóng bắn thẳng vào người Cố An, cô nhướn người lên đón nhận cao trào, tiểu huyệt cũng đã lên đỉnh. Đông Quân được một phen sảng khoái gầm nhẹ, hai cánh tay rắn chắc ôm chặt người cô đón nhận cao trào.
Tiểu An đối với hắn là bảo bối đặt trên đầu quả tim, hắn tất nhiên phải nâng niu sủng ái cô. Hắn muốn cô mang thai dòng máu của hắn, có như vậy thì cô sẽ không thể rời xa hắn được nữa.
Nói gì thì nói Tiểu An cũng là do Đông Quân hắn bày hết mưu này đến mưu khác cưới về, tốn không biết bao nhiêu tâm tư, sao lại có thể để cô chạy được.
Cố An do mệt mỏi quá độ mà lăn ra ngủ không biết trời đất, hắn thì hay rồi, nằm cạnh không an phận, tay thì sờ soạng lung tung, nói hắn là siêu biến thái là còn nhẹ.
Một cô gái hoạt bát không chịu sự kìm hãm như Cố An gặp phải một kẻ thích kiểm soát như Đông Quân thì sẽ gặp phải kết cục gì?
....
"Tên biến thái nhà anh! Biến! Biến đi"
Cố An tức giận ném mạnh gối vào người hắn, miệng nhỏ không ngừng mắng chửi người đàn ông trước mặt.
"Tiểu An đừng nói như vậy, anh đau lòng"
Đông Quân ôm phần ngực bị cô ném gối không thương tiếc, khuôn mặt làm bộ rầu rĩ, thân thể trần trụi cao lớn ngày càng dí sát vào người Cố An.
"Anh có liêm sỉ không vậy?! Ăn cho đã rồi làm bộ đáng thương gì chứ?"
Cố An tức nay càng tức hơn, đôi tay mảnh khảnh cố gắng hất hắn ra nhưng