Ánh sáng ngoài cửa sổ rọi vào khuôn mặt nhỏ của Cố An, cô khó chịu khẽ mở đôi mắt.
Chợt cảnh tượng xung quang làm cô trợn tròn đôi ngươi, bật dậy thật nhanh.
Cả Cố An và Đông Quân đều không mặc quần áo, cả thân thể đều trần trụi. Cô mở nhấc chiếc chăn lên lén nhìn xuống, bên dưới đập vào mắt cô là một vệt máu nổi bật giữa ga giường trắng.
"Tiểu An, dậy sớm vậy"
Đông Quân vẫn còn đang ngái ngủ, đôi mắt còn chưa mở, hắn choàng tay qua ôm lấy Cố An.
"Anh! Anh! Anh dậy mau cho tôi!"
Cố An tức giận với lấy chiếc gối đập tới tấp vào người hắn.
"Hửm? Chuyện gì lại làm cho vợ nhỏ tức đến vậy?"
"Anh còn hỏi? Đêm qua nhân lúc tôi không tỉnh táo anh đã làm gì tôi chứ? Giờ thì hay rồi"
Đông Quân khuôn mặt không cảm xúc, hắn còn cho rằng đó là chuyện không to tát gì, nghênh ngang trả lời
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Đâu phải anh chứ? Là em chủ động mà, vết tích đây nè"
Hắn kéo dần chiếc chăn ra để lộ cơ bụng sáu múi có dấu đỏ, có vết hằn móng tay, vết cào có đủ.
"Không tin em xem luôn bên dưới, còn nữa đây"
"Không...không cần"
Hắn định lấy tay kéo lộ phần thân dưới, Cố An nhanh tay chặn hắn lại. Cố An thực không nhớ mình đã không chính chắn với hắn như nào, hôm qua căn bản là quá say, không nhớ nổi.
"Tiểu An đừng lo, em làm mất đời trai của anh rồi, cùng lắm thì chịu trách nhiệm với anh thôi"
Cố An nhìn hắn khó hiểu, cô đáng ra mới là người nói câu đó.
"Vậy thì đổi lại là anh chịu trách nhiệm cũng được"
"Hôm nay anh cứ coi như chưa có gì xảy ra đi"
Khuôn mặt Đông Quân dần biến sắc, trở nên thâm trầm. Im lặng một hồi lâu mới quay ra nói với Cố An.
"Em định ăn sạch tôi rồi phủi mông rời đi sao, không dễ vậy đâu"
"Vậy rốt cuộc anh muốn gì chứ? Tiền, địa vị anh không thiếu, sao cứ phải cố chấp với một cô gái ương ngạnh, ham chơi như tôi?"
Đông Quân rướn gần lên người Cố An, cô ngả dần về phía sau tránh né ảnh mắt như lửa đốt của hắn.
"Anh muốn đính hôn với em"
"Không được!"
Cố An nhất quyết từ chối lời đề nghị của hắn, nhưng Đông Quân có tính bá đạo, dùng cách bức người cũng không phải không dùng được.
"Vậy sao? Anh biết toàn bộ bí mật của em, anh nghĩ chắc ba mẹ cũng sẽ muốn biết. Hơn nữa, nếu em không đồng ý, anh sẽ chèn ép những người xung quanh em đến khi em đồng ý thì thôi"
"Sao anh có thể ép tôi như vậy chứ?"
"Tiểu An đừng lo, chỉ là đính hôn thôi, hai năm sau nếu em không yêu anh, em có thể hủy hôn"
Cố An im lặng một hồi, điều kiện này cũng không hẳn là tệ, hai năm sau cô vẫn có thể hủy hôn với hắn.
Đông Quân đây một người mê Cố An như điếu đổ sao có thể chấp nhận hủy hôn. Nếu đến