Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 1213


trước sau

Chương 1213

Nhưng cô chưa kịp ra tay thì điện thoại của Phạm Nhật Minh đã vang lên.

Anh vốn định xem nhẹ, nhưng chuông điện thoại vẫn vang vọng trong gian phòng, giống như tiếng điện thoại của cô đêm qua.

Phạm Nhật Minh khẽ nguyền rủa một tiếng, anh đành phải nhận điện thoại.

Là Trần Hữu Nghị.

“Đang làm gì thế?” Trần Hữu Nghị hỏi.

Phạm Nhật Minh tức giận nói: “Cậu có chuyện gì không?”

Sau khi anh ta nghe thấy lời người đàn ông kia nói, tùy tiện ngẫm lại đã biết hiện tại anh đang làm gì ngay, Trần Hữu Nghị cười ha ha hai tiếng nói: “Tôi định hẹn anh ra ngoài uống rượu, anh có muốn tới không đây?”

Phạm Nhật Minh vuốt ve tấm lưng mơn mởn của cô nói lời từ chối: “Không tới.”

“Ha ha ha, anh thật là người đàn ông có sắc quên bạn, được rồi được rồi, vậy tôi không quấy rầy vợ chồng trẻ hai người nữa.”

Nói xong, Trần Hữu Nghị muốn cúp điện thoại, bỗng nhiên Phạm Nhật Minh lên tiếng: “Cậu chờ chút.”

Ngón tay anh ta đang cầm điện thoại dừng một chút, anh ta đưa điện thoại để bên tai lần nữa rồi cười hỏi: “Thế nào? Có phải lương tâm của anh trỗi dậy rồi không?”

Phạm Nhật Minh không để ý anh ta trêu chọc mà trực tiếp hỏi: “Cậu đang ở đâu?”

Trần Hữu Nghị báo địa chỉ.

“Tôi lập tức tới.”

Sau đó Phạm Nhật Minh cúp điện thoại.

Nguyễn Khánh Linh nghe thấy lời người đàn ông nói, anh muốn đi ra ngoài à?

Trong lòng của cô cảm thấy kỳ lạ, thế là vội hỏi.

Phạm Nhật Minh gật đầu.

Vừa rồi mặc dù lúc Trần Hữu Nghị gọi điện thoại cho anh, nghe giọng hình như anh ta còn đang cười. Nhưng giọng điệu của anh ta có chút không đúng, huống chi bình thường Trần Hữu Nghị sẽ không gọi điện thoại hẹn

mình uống rượu vào giờ này, nhất định là xảy ra chuyện gì mới có thể như vậy.

Anh lại nghĩ tới chuyện của Trần Hữu Nghị và Lăng Huyền trước đó, hình như đoán được một số.

Phạm Nhật Minh hôn người phụ nữ trong lòng một cái, anh đứng dậy mặc quần áo nói: “Trần Hữu Nghị tìm anh uống rượu, anh đi ra ngoài một chuyến. Em đi ngủ sớm một chút, đừng chờ anh.”

Nghe vậy thì trong lòng Nguyễn Khánh Linh có chút thất vọng, cô không muốn để cho anh cứ đi như vậy.

Cô dứt khoát ngồi dậy ôm eo người đàn ông, người phụ nữ di chuyển tròng mắt cười nói: “Em đi với anh có được không?”

Đương nhiên phản ứng đầu tiên của Phạm Nhật Minh là từ chối, một người phụ nữ như cô đến quán bar làm gì? Vả lại cô còn không biết uống rượu, cô đi theo cũng sẽ chỉ cảm thấy không thú vị chút nào.

Trong quán bar có rất nhiều lưu manh, ngược lại tạo cơ hội để đám háo sắc đó ngấp nghé bà xã của mình.

Tất nhiên Phạm Nhật Minh là sẽ không đồng ý, anh hận không thể giấu Nguyễn Khánh Linh đi, làm sao anh sẽ còn để cô trễ thế này mà vào quán bar được?

“Không được, hiện tại không còn sớm. Tối hôm qua em ngủ không ngon, hôm nay em nghỉ ngơi sớm một chút đi.” Người đàn ông nói.

Nhưng mà làm thế nào Nguyễn Khánh Linh cũng không chịu đồng ý, cô dán sát vào người anh nũng nịu nói: ” Em không hề buồn ngủ, anh để em đi đi, có được hay không?”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện