Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 1393


trước sau

Chương 1393

Lưng của Phạm Nhật Minh quay lại với cô nhưng khóe môi của anh lại vẽ nên một đường cong mềm mại.

“Phạm Nhật Minh, em nói cho anh một bí mật nhỏ nhé.”

Đột nhiên Nguyễn Khánh Linh mở miệng nói.

“Cái gì?”

Phạm Nhật Minh vẫn tiếp tục rửa dâu tây, không để ý đến.

“Em mang thai rồi.”

Lúc đầu, người đàn ông vẫn không có phản ứng gì, vẫn bình tĩnh tiếp tục rửa dâu tây, bản thân Nguyễn Khánh Linh cảm thấy kì lạ, sao anh ấy không có phản ứng gì nhỉ?

Đột nhiên, người đàn ông phía trước xoay người, cầm lấy tay cô, đôi mắt vốn bình tĩnh chợt hiện lên sự mừng rỡ như điên. Nếu nhìn kĩ thì thấy được hai tay Phạm Nhật Minh đang run rẩy.

Nguyễn Khánh Linh thấy anh phản ứng lại thì nụ cười trên mặt càng rạng rỡ hơn: “Anh không nghe nhầm đâu, em mang thai rồi. Chiều nay em đã nhờ bác sĩ kiểm tra rồi.”

Nghe vậy, người đàn ông ôm chặt lấy người phụ nữ, một lúc lâu vẫn kích động không nói nên lời.

Nguyễn Khánh Linh cười cười, vỗ lưng anh, nói: “Anh ôm em chặt quá rồi, em không thở được!”

Nghe cô nói vậy, Phạm Nhật Minh sợ đến mức vội vàng nhẹ buông cô ra, lại nắm lấy tay cô nhìn ngó, lo lắng hỏi: “Em không sao chứ?”

“Em làm gì yếu ớt đến mức ấy chứ, đương nhiên là không sao rồi.”

Nguyễn Khánh Linh cười nói.

Cô cầm lấy tay của người đàn ông, nhẹ nhàng đặt lên bụng mình, nói: “Anh sờ thử xem, ở đây có con của chúng ta đấy.”

Thật ra Nguyễn Khánh Linh mang thai chưa lâu lắm, lúc này vẫn chưa thể cảm nhận được thai máy.

Thế nhưng Phạm Nhật Minh lại cảm thấy lòng bàn

tay rất nóng, giống như thật sự cảm thấy gì đó đang đá lên tay của anh vậy.

Hai người nhìn nhau, Phạm Nhật Minh cảm thấy cô gái nhỏ trước mắt này hình như đã hạ ma chú gì với anh rồi, trong lòng anh không ngừng nhộn nhạo, chỉ muốn yêu thương cô một lúc.

Trong lòng Phạm Nhật Minh nghĩ như thế thì sự thật là anh cũng sẽ làm như vậy.

Anh ôm lấy người phụ nữ sải bước lớn đi ra ngoài.

Nguyễn Khánh Linh ý thức được anh định làm gì nên hoảng đến độ đánh lên đầu người đàn ông.

Phạm Nhật Minh bị đánh vào đầu, đột nhiên ngây ra tại chỗ, ngơ ngác nhìn Nguyễn Khánh Linh.

Ban đầu Nguyễn Khánh Linh còn hơi lo lắng, nếu anh không nghe lời cô thì không biết sẽ phải làm như thế nào? Bây giờ thấy dáng vẻ ngốc nghếch này của anh, không giống với dáng vẻ cao quý thường ngày thì cô không kìm được mà phì cười.

Nghe thấy tiếng cười của người phụ nữ, lúc này Phạm Nhật Minh mới hơi hoàn hồn lại.

Sau đó, đột nhiên nghe thấy giọng nói pha lần ý cười: “Chú Hùng nói, ba tháng đầu thai kỳ và ba tháng cuối thai kỳ, chúng ta đều không thể… Làm chuyện đó được.”

Quả nhiên trên mặt Phạm Nhật Minh đã hiện lên một chút thẹn thùng, lúc này anh mới bình tĩnh lại, hít sâu mấy cái, bấy giờ mới bế cô đặt lên ghế salon.

“Em đợi anh một lát nhé.”

Sau khi Phạm Nhật Minh đặt cô xuống xong thì nói vậy.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện