Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 1454


trước sau

Chương 1454

Trong chốc lát cô bỗng nín khóc, cuối cùng cũng chịu nhìn Phạm Nhật Minh rồi.

Cô lắc đầu nghẹn ngào trả lời: “Không đau bụng.”

Ban nãy cô chỉ lo lắng ngồi xổm lâu sẽ ảnh hưởng đến cục cưng trong bụng nên mới định sờ một cái, không ngờ là Phạm Nhật Minh trực tiếp bế cô lên.

Nghe vậy Phạm Nhật Minh lại định hỏi gì đó nhưng lại bị ánh mắt của cô gái làm nghẹn lại.

Chỉ thấy Nguyễn Khánh Linh nhìn thẳng anh, nghiêm túc hỏi: “Anh nói xem anh đã sai ở đâu?”

Gương mặt nhỏ nhắn vẫn còn đang nước mắt nước mũi tèm lem mà lại muốn giả vờ nghiêm túc thật sự là đáng yêu đến mức khiến người khác không đành lòng trách móc.

Phạm Nhật Minh nhịn cười, lo lắng tự nhiên bật cười lại chọc cô tức giận.

Anh rút khăn giấy ra, một tay nắm lấy cằm của cô, một tay tinh tế lau mặt cho cô.

Nguyễn Khánh Linh không tránh né, cô ngoan ngoãn để yên cho người đàn ông lau mặt cho mình, nhưng mà vẫn không quên hối thúc: “Mau nói đi, rốt cuộc là anh đã sai ở đâu?”

Ban đầu lời này giống như lời vợ ép hỏi chồng, nhưng mà khi cô nói ra thì cứ như là cô gái nhỏ đang làm nũng.

Phạm Nhật Minh cười, lạnh lùng trong đôi mắt dần biến thành sự dịu dàng, nói: “Anh không nên hung dữ với em.”

Nguyễn Khánh Linh vẫn còn hơi giận, nhưng mà sau khi cô đối diện với Phạm Nhật Minh thì tức giận cũng tan biến hết.

Cô hơi buồn bực nhưng mà vẫn cảm thấy người đàn ông này ngày càng dịu dàng hơn.

Nhưng mà cô vẫn giả vờ giả vịt, vốn định tranh cãi về cách nói chuyện của anh, nhưng mà cô vừa

nhúc nhích đã bị anh kéo lại.

Người đàn ông tiếp tục nắm cằm cô, động tác rất nhẹ khiến cô chạy không thoát.

Anh lại rút giấy ra tỉ mỉ lau mặt cho cô, nói: “Đừng nhúc nhích, mặt vẫn chưa được lau sạch.”

“À…”

Lúc này Nguyễn Khánh Linh lại ngoan ngoãn không lộn xộn nữa.

Bởi vì cần phải lau mặt nên lúc này mặt của hai người rất sát nhau, Nguyễn Khánh Linh nhìn gương mặt gần sát của người đàn ông, hơi ngẩn ra.

 

Phạm Nhật Minh lau mặt cho cô xong, hai má trắng nõn của người phụ nữ lộ ra.

Cô ngoan ngoãn ngồi thẳng người, không hề lộn xộn nữa, đôi mắt đen tròn như bồ câu nhìn chằm chằm người đang lau mặt cho mình, trong mắt sáng lấp lánh.

Phạm Nhật Minh ném khăn giấy đi, đột nhiên cảm nhận được dưới thân mình đang căng cứng, lúc này anh chỉ muốn một ngụm nuốt cô vào trong bụng thôi.

Vừa nghĩ đã hành động luôn, anh nhanh chóng nắm lấy cằm cô rồi bắt đầu hôn lên.

Nguyễn Khánh Linh bị nụ hôn bất ngờ của người đàn ông làm cho đầu óc choáng váng, đến khi nút thắt trước ngực bị mở ra, lồng ngực cảm giác mát lạnh, cô mới tỉnh táo lại.

Cô đỏ mặt, giữ chặt bàn tay đang làm loạn của người đàn ông: “Không được đâu, vết thương của anh còn chưa lành, hơn nữa…trong bụng em còn có cục cưng đấy.”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện