Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 1696


trước sau

Chương 1696

Chỉ thấy người đàn ông đứng dậy lấy điều khiển điều hòa, điều chỉnh nhiệt độ lên cao, khi ngồi xuống bên cạnh cô lần nữa, anh cởi áo khoác khoác lên vai cô một cách tự nhiên.

Một loạt hành động của người đàn ông dường như rất quen thuộc, anh đã quen với những điều này khi ở nhà rồi.

Mọi người lại một lần nữa cảm giác như đang ngậm giấm.

Không ngờ chủ tịch Phạm thường ngày có vẻ ngoài cao cao tại thượng lại có thể chăm sóc một người tỉ mỉ như vậy, hơn nữa giữa hai lông mày của anh trông tự nhiên, hoàn toàn không có dấu hiệu cố ý ngụy tạo.

Đây là thứ tình yêu thần tiên gì vậy…

Còn Nguyễn Khánh Linh từ lâu đã quen với sự chăm sóc chu đáo của Phạm Nhật Minh, cô mỉm cười với người đàn ông, sau đó tiếp tục viết những thứ trên tay.

Cuộc họp thảo luận này kéo dài cả buổi chiều.

Bởi vì còn sửa đổi bản dự thảo đầu tiên nên thời gian thảo luận đương nhiên sẽ lâu một chút.

Sau khi cuộc họp kết thúc, các nhân viên lần lượt đi hết, chỉ còn lại Nguyễn Khánh Linh và Phạm Nhật Minh ở lại cuối cùng.

Nguyễn Khánh Linh liếc nhìn điện thoại, lúc này mới phát hiện thời gian đã không còn sớm.

Bầu trời bên ngoài đều đã tối đen rồi.

Phạm Nhật Minh lấy đồ của mình, nhân tiện cũng thu dọn đồ của Nguyễn Khánh Linh.

Lúc này, Nguyễn Khánh Linh đang dựa trên ghế, nhìn Phạm Nhật Minh sắp xếp mọi thứ, lúc này mới đưa tay về phía người đàn ông, muốn anh ôm.

Thấy vậy, Phạm Nhật Minh không khỏi bật cười, trên mặt là một nụ cười say đắm lòng người.

Anh cúi xuống trước mặt cô, quàng hai tay dưới nách cô rồi bế cô lên một cách dễ dàng.

Nguyễn Khánh Linh cũng thuận thế nghiêng đầu, chống cằm lên bên cạnh cổ anh, hơi thở mỏng manh từ miệng truyền ra khiến người đàn ông có tâm

thần bất định.

Phạm Nhật Minh nghiêng đầu, đỡ lấy đầu cô, giọng điệu trầm thấp nhẹ nhàng hỏi: “Có mệt không?”

Người phụ nữ lẩm bẩm một tiếng không rõ ràng.

Cô nhìn xuống eo của mình, bĩu môi và than thở nhẹ: “Thắt lưng đau quá.”

Thời gian mang thai ngày càng tăng lên, bụng của cô cũng ngày càng nhô ra, trước đây đứng một lúc lâu cũng không có cảm giác gì, bây giờ chỉ cần ngồi là cô thấy eo và bụng nặng trĩu, sau một thời gian dài liền cảm thấy đau nhức khó chịu.

Nghe thấy vậy, Phạm Nhật Minh trực tiếp giơ tay xoa đầu ngón tay dọc theo lưng cô xoa bóp một chút.

Trong lời nói của anh mang theo một chút thương xót, thêm vào đó là vỗ về cô: “Anh xoa cho em.”

“Ừ.”

Nguyễn Khánh Linh chậm rãi đáp lại, lại dựa đầu vào vai người đàn ông, nhìn chiếc cằm góc cạnh của anh, đầu óc của cô bỗng trống rỗng, không biết đang suy nghĩ gì.

Nguyễn Khánh Linh vẫn luôn thích cách xoa bóp của Phạm Nhật Minh, chẳng mấy chốc cô đã cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, cả người mềm nhũn ra, lười biếng dựa vào người đàn ông, đôi mắt đẹp khẽ nhắm lại.

Phạm Nhật Minh đương nhiên biết tính nũng nịu của cô vợ nhỏ, anh cũng sẵn lòng cưng chiều cô, kiên nhẫn xoa eo và bụng cho cô, thỉnh thoảng hỏi cô lực đạo mạnh hay nhẹ.

Sau khi để người đàn ông ấn một hồi, Nguyễn Khánh Linh cảm thấy thắt lưng không đau như vậy nữa, lập tức bảo anh dừng tay lại.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện