Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 1821


trước sau

Chương 1821

Ông cụ Phạm lại đánh một gậy nữa lên người Phạm Hoàng Anh, cậu ta lại kêu lên thảm thiết.

Rất nhanh sau đó, tiếng kêu rên của cậu ta đã bao phủ khắp khu rừng.

“Bố! Mẹ! Cứu con với! Mẹ ơi!”

Phạm Hoàng Anh lại gửi gắm hy vọng lên người bố mẹ, bọn họ từ trước tới nay luôn cưng chiều cậu ta, không nỡ khiến cậu ta bị thương dù chỉ một chút.

Thế nhưng lần này, Phạm Thành cũng vô cùng thất vọng với Phạm Hoàng Anh, ông ta không ngờ con trai mình lại khác người như thế, bỏ mặc người vợ đang mang thai không quan tâm, lại còn làm ra loại chuyện như vậy ở nơi hoang dã này với người phụ nữ khác.

Bà Phạm vẫn rất thương con trai, muốn giúp con trai nhưng Phạm Thành ở bên cạnh lại túm chặt lấy tay bà ấy, đồng đời dùng ánh mắt cảnh cáo không cho bà ấy nói lời nào.

Bây giờ ông cụ Phạm đang nổi nóng, bọn họ mà mù quáng lên tiếng lúc này sẽ chỉ càng khiến ông cụ Phạm tức giận thêm.

Trong lòng bà Phạm cũng hiểu rõ tính cách của chồng mình, cho dù bà ấy có đau lòng cũng chỉ có thể cắn răng nhìn con trai bị đánh.

Lúc này, người phụ nữ mà Phạm Hoàng Anh lén lút vụng trộm kia thấy vậy đã sợ tới choáng váng, ngã ngồi trên mặt đất, túm chặt quần áo của mình, run bần bật lên, cô ta hoàn toàn không ngờ mọi chuyện sẽ thành ra như vậy.

Cô ta sợ ông già kia cũng sẽ vung gậy đánh mình như thế.

Vì vậy, cô ta chỉ có thể cố gắng co rúm người lại, hạ thấp cảm giác tồn tại của mình xuống thấp nhất có thể.

Thế nhưng chuyện này cô ta muốn tránh là có thể tránh được sao?

Khoảng năm sáu phút sau, ông Phạm cũng đánh Phạm Hoàng Anh chừng ấy phút khiến cậu ta bầm dập mặt mũi, cả người đầy vết thương,

tiếng xin tha cũng giảm đi rất nhiều. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Lúc này, Phạm Nhật Minh mới nhàn nhạt lên tiếng: “Ông nội, nếu ông còn tức giận thì để về rồi giáo huấn tiếp, bây giờ ông nghỉ ngơi chút đi, cẩn thận tức giận quá làm tổn thương tới thân thể.

Lúc này, cũng chỉ có Phạm Nhật Minh lên tiếng thì ông cụ Phạm mới có thể nghe vào một chút.

Ông ta nặng nề thở một tiếng, cuối cùng cũng buông gậy xuống.

Lúc này, ông cụ Phạm mới nhìn về phía người phụ nữ đã co rúm thành đà điểu ở cách đó không xa, giọng nói uy nghiêm của ông ta vô cùng tức giận: “Cô, lại đây!”

Người phụ đó không dám đi tới, cũng không dám giả chết, cô ra run run rẩy rẩy đứng lên, bước chân loạng choạng đi về phía bên cạnh Phạm Hoàng Anh, cô nhìn ông lão đã quá lớn tuổi kia nhưng vẫn hung dữ đáng sợ như thế, sợ tới mức chân tay mềm nhũn, bùm một tiếng, lại ra sức quỳ xuống trước mặt ông cụ Phạm giống Phạm Hoàng Anh.

Thế nhưng cô ta còn chưa kịp xin tha ông cụ Phạm đã lên giọng chất vấn nói: “Cô nói đi, là cô quyến rũ nó hay là nó ép cô?”

“Ông ơi, là cô ta…”

“Mày im miệng cho tao!”

Ông cụ Phạm đột nhiên gầm lên, cấm không cho Phạm Hoàng Minh có cơ hội lên tiếng.

Người phụ nữ kia thấy vậy sợ tới mức tái nhợt mặt, lúc này cô ta cũng không rảnh để nghĩ nhiều nữa, đột nhiên đỏ bừng mắt, ấm ức nói: “Xin ông minh giám cho tôi, là anh ta… là anh ta cưỡng bức tôi!”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện