Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 1827


trước sau

Chương 1827

Anh biết là cô xinh đẹp nhưng dáng vẻ và kiểu tóc này khiến cô trông như thiếu nữ, cộng thêm làn da mềm mại của cô cùng với khuôn mặt nhỏ tinh xảo thanh tú, lúc này trông lại càng thêm xinh đẹp hơn.

Thế nhưng, Phạm Nhật Minh nhớ tới ba ước định vừa rồi, vẻ mặt anh lại có chút khó coi.

Anh vẫy tay về phía cô, trầm giọng nói: “Lại đây.”

Nguyễn Khánh Linh cũng biết mình ăn mặc thành như vậy, người đàn ông này chắc hẳn khó mà chịu nổi, khóe miệng cô bỗng nhiên cong lên, hay là bây giờ cô thử nghiệm một chút điều kiện ước định của bọn họ nhỉ?

Thế là, cô uyển chuyển, xinh đẹp bước về phía anh.

“Ông xã, anh chuẩn bị xong rồi sao?”

Nguyễn Khánh Linh cố tình ghé vào tai Phạm Nhật Minh nói, thổi nhiệt vào tai anh, học theo dáng vẻ của anh, nói mấy câu khiêu khích ám muội.

Phạm Nhật Minh sao có thể không nhìn ra tâm tư này của cô.

Anh thật sự nhịn không được mà thần kinh muốn nhảy dựng lên, nhưng những lời ước định vừa rồi còn văng vẳng bên tai, vì vậy anh chỉ có thể cắn răng, nhéo mặt cô nói: “Yêu tinh nhỏ.”

“Mặc đẹp như vậy để quyến rũ anh sao?”

“Hả?”

Phạm Nhật Minh cảm thấy mỗi câu nói của mình đều phải dùng sức rất nhiều, mùi hương thơm ngát cứ xộc thẳng vào mũi anh.

“Ai thèm quyến rũ anh chứ.”

Nguyễn Khánh Linh thấy khó mà thấy được dáng vẻ khó xử như vậy của Phạm Nhật Minh, cô cảm thấy rất thú vị, cười tủm tỉm nhìn

anh, muốn xem xem sức chịu đựng của người đàn ông này đến đâu.

Có điều, Nguyễn Khánh Linh đã đánh giá Phạm Nhật Minh quá cao rồi.

Từ trước tới nay anh đều không thể kiềm chế trước cô, lúc này không thể động tay động chân với cô đã là quá sức chịu đựng rồi.

Phạm Nhật Minh vì không muốn phá vỡ chuyện mình vừa mới đồng ý.

Nên anh hạ quyết tâm, đẩy người phụ nữ trong lòng ra.

“Đi, đi xuống.”

Phạm Nhật Minh nói, sau đó dẫn đầu bước ra khỏi phòng, không hề liếc mắt nhìn Nguyễn Khánh Linh thêm chút nào nữa.

Có điều, tuy rằng người đàn ông đi ở phía trước nhưng bước chân anh lại không nhanh, vẫn cố tình chờ Nguyễn Khánh Linh, bảo đảm cô có thể theo kịp tốc độ của anh.

Nguyễn Khánh Linh cũng không để ý, cô vui vẻ đi theo sau anh, nhàn nhã bước tới.

Khuôn mặt cô tràn đầy tươi cười.

Hóa ra, trêu chọc người khác lại thú vị như vậy, bảo sao Phạm Nhật Minh cứ trêu cô mãi mà không biết mệt.

Bởi vì là bể bơi nhân tạo cho nên nước cũng không máy lạnh như nước suối trên núi mà còn có chút ấm áp, Phạm Nhật Minh thử nước, cảm thấy độ ấm vừa phải, không quá lạnh cũng không quá nóng.

Trải qua một đoạn đường, lúc này anh cũng đã bình tĩnh lại rồi.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện