Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 196


trước sau

Chương 196

Ngay lúc cửa thang máy đang từ từ đóng lại, đột nhiên có một bàn tay thò vào, đột nhiên chặn không cho cửa thang máy đóng lại.

Ông chủ Vương tức giận, định chửi bới, nhưng ai ngờ người xuất hiện khiến sự kiêu ngạo của ông ta biến mất, ông ta lắp bắp: “Là anh… anh sao”

Đây không phải là người lần trước đi theo Phạm Nhật Minh ở khách sạn sao?

Dù bạo gan đến đâu, ông ta cũng không dám khiêu khích anh ấy.

Trung Huy liếc nhìn người phụ nữ trên vai vệ sĩ, ánh mắt anh ấy càng lúc càng lạnh lùng.

“Đưa cô ấy đi đâu?”

Ông chủ Vương do dự.

Anh thầm rủa trong lòng! Cứ tưởng người phụ nữ này đã bị Phạm Nhật Minh bỏ rơi, nhưng ai ngờ rằng trợ lí của anh sẽ xuất hiện ở đây?

Trong khi Ông chủ Vương đang hối hận  thì Trung Huy đã bước đến bên cạnh vệ sĩ.

Anh ấy thậm chí còn cao hơn cả hai vệ sĩ, ngay cả sự lạnh lùng của anh ấy cũng lập tức khiến hai vệ sĩ kinh hãi.

“Để cô ấy xuống.”

Trung Huy lên tiếng.

Anh chàng vệ sĩ lúng túng nhìn Ông chủ Vương.

Lúc này, ông chủ Vương mặt không chút thay đổi nói với vệ sĩ: “Mau bỏ cô ấy xuống! Còn ngây người ra làm gì?”

Ông ta lại quay đầu, cười với Trung Huy: “Thực xin lỗi … Tôi thật sự không biết, cô ấy vẫn là người phụ nữ của cậu chủ Phạm… Tôi thật sự không có ý gì khác, thật đấy…”

Ông chủ Vương hứa chắc nịch.

Trung Huy không nhìn ông ta, anh định đưa Hà Thanh qua phía mình, nhưng người phụ nữ đã ngã vào trong tay anh, anh

cũng không đẩy ra, chỉ lạnh lùng nhìn Ông chủ Vương.

“Đây là lần cuối cùng, nếu không,” Trung Huy đột nhiên nhìn xuống tay ông ta với ánh mắt  lạnh như băng: “Tay nào của ông động vào người cô ấy, tôi sẽ chặt tay đó.”

Chương 161: Anh đã đánh giá quá cao bản thân mình rồi thì phải?

Nghe vậy, ông chủ Vương vội vã gật đầu.

Cửa thang máy mở ra, ông chủ Vương để Trung Huy đi ra trước: “Mời anh.”

Trung Huy không thèm nhìn ông ta một lần, chỉ ôm lấy Hà Thanh rồi đi ra ngoài.

Bởi vì ở đây là tầng trên cao, hai người vẫn phải đi thang máy xuống dưới.

Lúc đợi thang máy, người phụ nữ được ôm trong lòng đột nhiên rầu rĩ nói: “Tôi nhớ ra anh rồi, anh là trợ lý của Nhật Minh…”

Cô ta dừng lại một lúc rồi lại nói: “Anh đưa tôi đi đâu vậy? Tại sao anh lại cứu tôi… Đừng đưa tôi gặp Nhật Minh, tôi không còn mặt mũi nào gặp anh ấy nữa…”

Cô ta còn chưa nói xong đã bị giọng nói lạnh lùng của Trung Huy cắt lời: “Tôi sẽ không đưa cô đến đó, bây giờ trong lòng cậu chủ chỉ có cô chủ, cũng không muốn gặp cô đâu.”

Nghe vậy, lúc đầu Hà Thanh còn cảm thấy buồn bực, đột nhiên trở nên tức giận, ngay cả người đàn ông này cũng chê bai cô ta sao? Hơn nữa lại so sánh cô ta với Nguyễn Khánh Linh.

Anh ấy nói trong lòng Phạm Nhật Minh chỉ có Nguyễn Khánh Linh, vậy thì bây giờ anh đang làm gì với người phụ nữ ấy? Vào giờ này, chắc bọn họ đang ăn cơm rồi.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện