Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 663


trước sau

Chương 663

Phạm Nhật Minh lúc này nhấp một ngụm rượu, cau mày hỏi: “Ý của cậu là gì?”

Giang Đức đặt ly rượu trong tay xuống, chậm rãi nói: “Văn phòng ở chi nhánh phía Tây có thật sự là không tốt không? Ông cụ Phạm đã nhiều năm không tham gia quản lý công ty, có lẽ vì vậy mà không nhìn ra, lẽ nào cậu cũng không nhìn ra sao? Chi nhánh phía Tây có tiềm năng phát triển lớn đến mức nào cơ chứ? ”

“Phải biến mọi thứ từ không thành có, mới có thể tối đa hóa lợi ích.”

Nghe vậy, ánh mắt Phạm Nhật Minh bỗng biến đổi, đồng tử anh như sáng lên, anh chìm vào trong những suy nghĩ sâu xa.

Quả thực điều mà Giang Đức nhắc tới, anh đã không hề nghĩ đến, trong đầu anh đều là những lời nói thiếu tin tưởng mà ông cụ Phạm nói với anh, anh đã bị chính những thứ này trói buộc.

Tuy nhiên, sau khi Giang Đức nói với anh điều này, anh lại có phần không tán thành quan điểm của anh ta.

Mặc dù trước cuộc họp cổ đông, ông cụ Phạm đã nói với anh rằng ông ấy sẽ công bố người thừa kế, vậy nhưng trong cuộc họp ông cụ chỉ nói sẽ chuyển anh về văn phòng chi nhánh phía tây, chứ không hề tuyên bố rằng Phạm Thành sẽ là người thừa kế tập đoàn nhà họ Phạm.

Ông cụ chuyển anh về văn phòng chi nhánh phía Tây, lẽ nào thật sự chỉ là vì hạ thấp giá trị của anh?

Giang Đức cho rằng ông cụ Phạm đã nhiều năm không quản chuyện ở công ty, vì vậy mà có chút hồ đồ, nhưng sau khi Phạm Nhật Minh suy nghĩ cẩn thận, anh cảm thấy đây không phải một hành động hồ đồ của ông cụ, có lẽ ông cụ thật sự cố ý muốn anh đi rèn luyện một phen.

“Nhật Minh, cậu có thể nhân cơ hội này, thực hiện một cú lội ngược dòng, chứng minh cho ông nội cậu thấy

rằng cậu là một người có thực lực.”

Trần Hữu Nghị dứt lời, Giang Đức lại nâng ly rượu lên trước mặt Phạm Nhật Minh.

Trong phút chốc, tâm trạng Phạm Nhật Minh thoải mái hơn rất nhiều, anh vỗ vai hai người anh em tốt, trong lòng có chút cảm kích.

Tuy nhiên, lòng biết ơn giữa những người đàn ông không bao giờ nói ra thành lời, ba người họ tiếp tục uống rượu.

Một lúc sau, Phạm Nhật Minh buông ly rượu trong tay xuống, đi vào nhà vệ sinh một lúc.

Trần Hữu Nghị và Giang Đức vẫn đang ngồi ở quầy bar chơi đùa, bỗng một giọng nữ vang lên, cắt đứt cuộc chơi của họ.

“Hữu Nghị, Giang Đức.”

Hà Thanh có chút ngạc nhiên, lúc cô ta đi về phía bọn họ, gương mặt vẫn nở một nụ cười rạng rỡ, sau khi xác định đúng là hai người bọn họ, cô ta không khỏi đảo mắt nhìn xung quanh một lần nữa, nhưng cuối cùng vẫn là không thấy bóng hình của người mà cô ta muốn gặp nhất.

Lúc này, ánh mắt của cô ta không dấu khỏi vẻ thất vọng.

Trần Hữu Nghị và Giang Đức liếc nhìn nhau, bọn họ cũng không ngờ rằng sẽ bắt gặp Hà Thanh ở đây.

Thực tế, Phạm Nhật Minh và Hà Thanh là thanh mai trúc mã, vì vậy hai người họ đương nhiên biết bạn bè thuở nhỏ của anh, hơn nữa, vì mối quan hệ của cô ta với Phạm Nhật Minh trước đây, nên thái độ của hai người đàn ông này đối với cô ta cũng khá thân thiện.

Nhưng kể từ khi Phạm Nhật Minh gặp khó khăn nhất, Hà Thanh đã vứt bỏ anh rồi xuất ngoại.

Hai người bọn họ liền vô cùng tức giận, muốn cho cô ta một bài học, nhưng Phạm Nhật Minh đã ngăn bọn họ lại.

Vì vậy, bọn họ chỉ đành từ bỏ.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện