Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 674


trước sau

Chương 674

Lại là Nguyễn Khánh Linh.

Hà Thanh không ngờ Hàn Văn Trịnh vẫn chưa từ bỏ Nguyễn Khánh Linh, đồng thời, cô ta cũng cảm thấy vô cùng ghen tỵ vì Nguyễn Khánh Linh lại có thể khiến nhiều người đàn ông say đắm không quên.

Rốt cuộc cô ta có gì tốt cơ chứ?

Tại sao lại có biết bao người đàn ông ngoài kia không từ thủ đoạn để có được cô ta?

Hàn Văn Trịnh chậm rãi nói ra điều kiện của anh ta: “Chỉ cần cô giúp tôi có được Nguyễn Khánh Linh, tôi sẽ tha cho mẹ cô.”

Hàn Văn Trịnh có một niềm tin vô cùng mãnh liệt, anh ta tin rằng, chỉ cần mẹ của Hà Thanh còn ở trong tay anh ta, cô ta sẽ không thể không ngoan ngoãn nghe theo những điều mà anh ta nói.

Thế nhưng, mọi chuyện lại nằm ngoài dự kiến của Hàn Văn Trịnh, Hà Thanh ở đầu dây bên kia im lặng một hồi, cho đến khi cô ta lên tiếng, ngữ khí có phần lạnh lùng hiếm thấy.

Cô ta bình tĩnh nói: “Mẹ tôi quả thực là có lỗi. Bà ấy cần tìm một nơi có thể giúp cho bản thân tịnh tâm hơn. Trước kia tôi không nỡ để bà ấy đến những nơi như vậy, lần này coi như anh đã giúp tôi một việc rồi.”

Nghe thấy Hà Thanh nói vậy, Hàn Văn Trịnh vô cùng kinh ngạc, nhưng rất nhanh sau đó, với sự hiểu biết của anh ta về Hà Thanh, người phụ nữ này tuyệt nhiên không thể chỉ nói ra những lời đơn giản như vậy.

Hàn Văn Trịnh bật cười chế nhạo: “Hà Thanh, không ngờ cô lại là người máu lạnh như vậy.”

Ngay sau đó, anh ta lại nói: “Cô nói tiếp đi, đổi lại cô muốn cái gì?”

Ngay sau đó, Hà Thanh nói ra một cái tên: “Phạm Hoàng Anh, con trai của Phạm Thành.”

Hàn Văn Trịnh có chút ngạc nhiên, hỏi ngược lại: “Cô muốn anh ta sao?”

Giọng của Hà Thanh bình tĩnh lạ thường.

“Đúng,

tôi muốn Phạm Hoàng Anh.”

Thực ra trong lòng Hà Thanh suy nghĩ rất đơn giản, hiện tại Phạm Nhật Minh đã bị đuổi ra khỏi nhà họ Phạm, nếu như bây giờ cô ta có thể trèo lên giường Phạm Hoàng Anh thì có thể được gả vào nhà họ Phạm, sau đó trở thành cô chủ của nhà họ Phạm.

Cô ta cũng sẽ không phải sống trong tình cảnh chó mất nhà như bây giờ.

Sau khi trở thành cô chủ nhà họ Phạm, nửa đời sau của Hà Thanh cô ta sẽ không còn phải lo chuyện cơm ăn áo mặc.

Mặc dù danh tiếng của Phạm Hoàng Anh trong giới không được tốt cho lắm. Hồi còn nhỏ, khi Hà Thanh đi tìm Phạm Nhật Minh, thường xuyên bắt gặp Phạm Hoàng Anh, lúc đó cô ta không hề thích anh ta một chút nào, cũng cảm thấy anh ta vô cùng chướng mắt, dốt nát kém cỏi, cả ngày chỉ biết ném tiền qua cửa sổ.

Tuy nhiên, với cục diện hoàn toàn thay đổi như hiện nay, Hà Thanh dường như ý thức được, việc cô ta thích hay không thích đã không còn quan trọng nữa, điều quan trọng nhất bây giờ chính là ai có thể mang lại lợi ích cho cô ta, cô ta sẽ phục tùng người ấy.

Hà Thanh đã chịu sự khống chế của người khác đủ rồi, cô ta cần phải trở mình.

Sau khi nghe giọng nói chắc nịch của Hà Thanh, Hàn Văn Trịnh không khỏi bật cười chế nhạo.

“Trước kia tôi còn tưởng rằng cô là một cô gái thủ thân như ngọc, yêu Phạm Nhật Minh vô cùng sâu đậm, cuối cùng thì sao? Hóa ra chỉ là một con điếm. Xem ra ban đầu tôi có mắt như mù, thảo nào Phạm Nhật Minh không thích cô, tôi cũng chẳng thèm thích cô. ”

“Con người cô, không bằng một phần mười của Nguyễn Khánh Linh.”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện