Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 740


trước sau

Chương 740

Sau đó phó chủ tịch đã kể cho cô ta chuyện trước đây của Nguyễn Khánh Linh, nói tóm lại, bất kể người phụ nữ nào muốn đến gần Phạm Nhật Minh, những người đó không cần phải quan tâm đến cửa của Nguyễn Khánh Linh, bởi vì bọn họ căn bản không thể qua nổi cửa của Phạm Nhật Minh.

Nụ cười trên mặt Ôn Thục Nhi cứng đờ.

Sao cô ta lại cảm thấy những lời mà phó chủ tịch nói, mỗi một câu dường như đều đang chế giễu cô ta vậy?

Cô ta rất muốn làm cho phó chủ tịch ngậm miệng lại, nhưng hình như ông ta vẫn còn muốn nói tiếp, tiếp tục cười nói: “Chủ tịch Minh của chúng ta ấy, trị giá mấy trăm nghìn tỷ, sao có thể làm tài xế cho người khác được chứ? Ngoại trừ cô Linh, chủ tịch sẽ không nhìn những người phụ nữ khác đâu.”

Nghe vậy, lòng bàn tay của Ôn Thục Nhi nắm chặt lại.

Cái gì gọi là sẽ không nhìn những người phụ nữ khác?

Phụ nữ từ khi sinh ra đã đặc biệt nhìn loại đàn ông chung tình, đặc biệt là những người phụ nữ xinh đẹp.

Tinh thần chiến đấu của Ôn Thục Nhi bùng cháy đến mức chưa từng có.

Phó chủ tịch này càng nói như vậy, cô ta càng muốn nhìn xem, Phạm Nhật Minh có thể giãy dụa trong lòng bàn tay cô ta được bao lâu?

Cô ta không tin, khi cô ta cố gắng hết sức, mà anh vẫn không cắn câu.

Cô ta muốn làm bà Phạm.

Ba người đến khách sạn, người đàn ông bàn chuyện làm ăn lần này với Phạm Nhật Minh, tên là Lý Đức Sơn.

Ông ta có nhiều tài sản, nhưng lại không có văn hóa, bây giờ ông ta đã ngoài bốn mươi tuổi, lý do ông ta có thể phát tài chính là dựa vào các chính sách của quốc gia.

Lúc đầu nhà nước sẽ phát một số tiền lớn cho những người

ra nước ngoài làm ăn, nếu kiếm được thì tiền sẽ vào túi bọn họ, nếu lỗ thì nhà nước sẽ trả.

Cộng thêm Lý Đức Sơn này rất may mắn, lại ra nước ngoài làm ăn vào đúng hai năm ít người, không chỉ nhận được số tiền đầu tư nhiều, mà còn bởi vì thịt nhiều sói ít.

Thị trường tất nhiên sẽ lớn, tổng cộng cũng kiếm được rất nhiều tiền, cuối cùng sau khi trở về nước, dứt khoát mời một người biết chuyên môn đến quản lý công ty.

Cho nên Lý Đức Sơn cũng được coi là một nhân vật ở Lâm Đồng này, nếu muốn phát triển công ty thì phải hợp tác với ông ta.

Đây cũng là nguyên nhân tại sao Phạm Nhật Minh lại không về nhà với Nguyễn Khánh Linh.

Bởi vì Lý Đức Sơn là một khách hàng đặc biệt quan trọng với chi nhánh của tập đoàn nhà họ Phạm ở đây.

Khách sạn này là sản nghiệp mà Lý Đức Sơn đứng tên, khi bọn họ đến, đương nhiên Lý Đức Sơn đã đến từ sớm rồi, không chỉ như vậy, ông ta cũng dẫn theo hai người bạn của mình, đang cười nói trong phòng bao.

Phó chủ tịch tiến lên trước, mở cửa cho Phạm Nhật Minh.

Nhìn thấy ba người đi vào, đặc biệt là khi nhìn thấy Ôn Thục Nhi, ánh mắt của Lý Đức Sơn lập tức sáng lên, giống như mèo thấy chuột vậy, nhìn chằm chằm vào cô ta cho đến khi cô ta ngồi xuống.

Phạm Nhật Minh bình tĩnh nhìn phản ứng của ông ta.

“Chủ tịch Minh đến rồi. Thật sự không hổ là cậu chủ nhà họ Phạm, phong thái hiên ngang này quả thật không giống với người bình thường mà.”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện