Trần Khả Như không quay lại, cảm nhận lực của người bên kia giảm dần, cô bước nhanh về phía trước, không hề có ý dừng lại.
Cho đến khi bóng dáng cô biến mất ở góc rẽ, Lê Hoàng Việt cũng không đuổi theo.
Một sự hiu quạnh tràn ngập cổ họng, nóng hầm hập, khàn khàn nơi đáy cổ, lặng im không tiếng động.
Trần Khả Như kéo kín cổ áo khoác trắng, bước vội vào thang máy.
Tâm trạng của cô lúc này vô cùng chán nản.
Thật nực cười là cô chưa bao giờ nghi ngờ tình yêu trung trinh của Lê Hoàng Việt.
Tại sao họ ở cạnh nhau lúc nào cũng phải nhân nhượng vì lợi tích toàn cục, sao không bao giờ xuôi chèo mát mái?
Đêm đó, Trần Khả Như đương nhiên bị mất ngủ.
Khi cô đi làm vào ngày hôm sau, Vũ Tuyết Trang nói với cô rằng Lê Mỹ Hoa đã được chuyển đến bệnh viện khác.
Sau khi tỉnh dậy đêm qua, cô ta vừa khóc vừa gây rối trong phòng bệnh.
Giằng co mất một lúc, mới khuyên được cô ta uống thuốc an thần.
Tốt nhất mà nói, gặp nhau coi như không thấy nhau.
Sau tối hôm đó ở bệnh viện, cô và Lê Hoàng Việt vẫn chưa gặp lại nhau.
Lê Chí Cường gọi rất nhiều cú điện thoại cho cô, nói xa nói gần một phen.
Đại khái liên quan tới thái độ của đối phương, có cần tố cáo hay không, nếu như muốn kiện, anh ta có thể giúp liên hệ với luật sư.
Trần Khả Như không ngốc, đương nhiên hiểu ý tứ ẩn trong câu nói của anh ta.
Đàm Thu Trang và Lê Mỹ Hoa cùng hội cùng thuyền.
Bây giờ chỉ có chút xôn xao, một khi ra tòa thì có bao nhiêu người sẽ cười vào mặt tập đoàn Á Châu.
Trần Khả Như thực sự không muốn để Đàm Thu Trang được lợi.
Nếu không người kia sẽ chỉ nghĩ mình may, rồi tiếp tục làm mấy trò tồi tệ hơn.
Nhưng lần này, lại vì Lê Mỹ Hoa mà thỏa hiệp.
Lê Hoàng Việt đã đưa Lê Mỹ Hoa ra nước ngoài, đi được hai ngày rồi.
Điều đáng nói là, Đỗ Quốc Vinh quả thực giống như cô suy đoán, cơ thể có vấn đề về sinh lý.
Đọc mấy báo lá cải mới biết, anh ta đã chủ động đề nghị hủy bỏ hôn ước với cô chủ nhà họ Lê.
Trai gái hai bên đều có cái sai, rất khó giận cá chém thớt một bên.
Vấn đề này sôi sục, náo loạn một thời gian, Trần Khả Như ở giữa vòng xoáy tai tiếng, nhưng hoàn toàn không quan tâm.
Trần Khả Như chỉ chăm chăm phụ trách đề tài "Chỉnh hình và trị liệu nội tử cung".
Trước đó, đã có một cuộc hội thảo, trao đổi tại thành phố Hồ Chí Minh, quy tụ rất nhiều chuyên gia sản phụ khoa từ khắp nơi trên thế giới.
Trưởng khoa Đức Sơn trái lại không đề cập tới vấn đề kia.
Ông ta rất khôn khéo, tập trung tinh thần, đoán chắc chắn giữa Trần Khả Như và giám đốc Hoàng Việt có mâu thuẫn.
Bây giờ mà nhất quyết cử người ta ra ngoài, chẳng phải là muốn ảnh hưởng đến quan hệ giữa hai vợ chồng sao.
Trần Khả Như nghe phong thanh, chủ động xin đi.
Cô không hề cố ý né tránh Lê Hoàng Việt, mà thật lòng cảm thấy mình có thể học hỏi rất nhiều từ các chuyên gia và các đàn anh đàn chị trong ngành.
Lấy mạnh bù yếu, lấy ngắn bù dài, càng giúp nâng cao trình độ và kiến thức của mình.
Hôm cô đi là 23 tháng 12.
"Chị Khả Như, em quá may mắn, trưởng khoa Đức Sơn không ngờ lại cử em đi cùng chị.
Hai thầy trò chúng ta mà kết hợp, thì không ai cản được!"
Trên xe, Vũ Tuyết Trang mặt đầy hưng phấn, ríu rít suốt dọc đường, vô cùng náo nhiệt.
Mặc dù thích yên tĩnh nhưng cô không cảm thấy ồn ào.
Vũ Tuyết Trang ở nơi nào, ngay cả bầu trời xung quanh cũng đột nhiên trở nên quang đãng.
"Chị Khả Như, tối mai là Giáng sinh.
Tiếc thật, vốn có thể ở quầy bar chè chén say sưa." "Giáng sinh?"
Cô bình tĩnh nhìn qua ô kính, khóe miệng hơi nhếch lên: "Ngày lễ của người nước ngoài có liên quan gì đến chúng ta."
"Chị Khả Như, chị không hiểu sao, chúng ta phải tiến về phía quốc gia hóa, lao ra khỏi châu Á!"
Đột nhiên Vũ Tuyết Trang không nói chuyện, cô ấy im lặng, như thể cô đang nhắn tin.
Cô bé đọc tin nhắn xong, khóe miệng ngọt ngào, ánh mắt ngượng ngùng, có lẽ con bé đang yêu.
.
Đam Mỹ Hài
Trần Khả Như tự lo thân không xong, làm gì còn hơi sức đâu đi trêu ghẹo đối phương.
Sân bay thành phố Đà Nẵng.
Lê Hoàng Việt vội vàng xuống máy bay, trong tay xách theo một cái hộp dẹp màu đỏ hồng.
Khi nhìn thấy Lê Chí Cường, theo bản năng thoáng giấu ra sau lưng.
Sau giải quyết việc của Lê Mỹ Hoa xong, Lê Chí Cường cũng thấy nhẹ nhõm thay cho giám đốc Hoàng Việt.
Cô Lê Mỹ Hoa này không những là loại mất não mà còn là một đứa em gái ác độc, hành xử chẳng khác gì con thiêu thân.
Lê Hoàng Việt phải nhận được sự đồng ý với Lê Hoàng Long và Nguyễn Phương Thanh về việc đưa Lê Mỹ Hoa ra nước ngoài.
Giấy không gói được lửa, căn bản không gạt được hai ông bà.
Lê Chí Cường trước tiên báo cáo công việc trên đường đi, chú trọng chỉ ra doanh thu của khu vui chơi Cực Quang tháng này đã giảm đáng kể so với tháng trước.
Lê Hoàng Việt sau khi nghe xong, quả nhiên vẻ mặt trở nên nghiêm túc.
Sau khi đơn giản giải quyết xong chuyện chính, Lê Hoàng Việt mới có khả năng hỏi tới Trần Khả Như.
Giang sơn và mỹ nhân đều quan trọng như nhau, nhưng giang sơn không vững thì làm sao bắt được mỹ nhân?
Nếu Lê Hoàng Việt mất đi hào quang của Tập đoàn Á Châu, anh ta làm sao có thể khiến phụ nữ hết cô này tới cô khác muốn xông pha?
"Chị nhà đã đi công tác ở thành phố Hồ Chí Minh."
Lê Chí Cường nói thật, có thể tưởng tượng vẻ mặt của Lê Hoàng Việt âm trầm như thế nào.
Vừa dứt lời, một trận áp suất thấp tràn ngập trong xe.
Lê Chí Cường càng thêm hối hận.
Sớm biết thế, anh đã ngồi cạnh ghế tài xế.
Cho dù đang bật điều hòa, anh ta cũng cảm thấy lạnh.
May mà có Vũ Tuyết Trang làm nội ứng, nếu không làm sao nắm được tung tích bà chủ trong lòng bàn tay.
Nhưng bà chủ thật là, mỗi khi có mâu thuẫn nhỏ (có lẽ là mâu thuẫn lớn) với giám đốc, theo thói quen chị ấy lại đi công tác, hoặc biến mất tăm mất tích.
"Giám đốc, anh có muốn em dời lịch trình ngày mai..."
Anh ta chưa kịp nói xong, Lê Hoàng Việt đã nghiêm nghị ngắt lời: "Không cần, cô ấy muốn tỉnh táo, thì cứ để cho cô ấy tỉnh táo đi!"
Quá nhiều rồi.
Lần đầu tiên, anh đuổi tới thành phố Hải Phòng và nhìn thấy cô ở cùng với Phan Huỳnh Đông.
Lần thứ hai, anh đuổi tới Sìn Hồ, mạng cô đang ngàn cân treo sợi tóc.
Anh không muốn có lần thứ ba!
Trần Khả Như dựa vào sự cưng chiều của anh mà hành động tùy ý.
Cho nên, không có lần thứ ba!
Nếu không phải vì Trần Khả Như, anh làm sao có thể đưa Lê Mỹ Hoa cô đơn ra nước ngoài? Cho dù Lê Mỹ Hoa khóc lóc van xin, anh cũng không có