Vũ Tuyết Trang lộ ra vẻ lo lắng, về phía Đà Nẵng thì không sao, có cha mẹ đi cùng, vừa mới đến đầu ngọn núi, bàn tiệc linh đình, dân làng đông đúc xung quanh, trẻ con ồn ào...!Rất có hơi thở cuộc sống.
Ở đây Hứa Mặc có rất nhiều họ hàng, có 7 bà cô, 8 bà dì, hơn nửa làng đều là họ hàng, buổi chiều cô ngồi lên xe cưới về, trẻ em nối liền không dứt trước phòng cưới.
Đào Cúc Vân là phù dâu, thay cô đối phó với đám trẻ này, bên ngoài tiếng chiêng tiếng trống vang trời, pháo nổ đì đùng, chuẩn bị đến giờ ăn cơm
Vốn dĩ cô đang mặc váy cưới, bởi vì phải đi kính rượu, nên cô đã thay một chiếc váy màu đỏ rực rỡ, cộng thêm việc trang điểm, trông cô lại càng xinh đẹp.
Người ta nói phụ nữ đẹp nhất chính là trong ngày cưới, quả thật người xưa nói không sai.
Điều khiến Vũ Tuyết Trang ngạc nhiên là Trần Khả Như và Lê Hoàng Việt mang theo 2 đứa trẻ đến tiệc cưới.
Bình thường thì đã đi một lần rồi nên nếu không đến cũng không sao.
Hai người bọn họ từ xa tới đây chứng tỏ họ rất quý trọng bọn cô
Lê Hoàng Việt không nói gì, đối với anh ấy Hứa Mặc không giống với những người trợ lí khác, anh là một trong những người anh ấy đặc biệt tin tưởng
"Dì Trang trông thật đẹp."
"Dì Trang trông đẹp quá! Để mẹ chụp cho 2 đứa tấm ảnh."
Hai đứa nhỏ Lê Minh Lâm và Lê Minh An chớp mắt đã gần hai tuổi, cuối cùng cũng có thể nói chuyện với những đứa trẻ cùng tuổi.
Không cần phải nói, ngoại hình của 2 đứa trẻ hoàn toàn thừa hưởng nét đẹp và làn da trắng của bố mẹ, khách quan mà nói, ngoại hình của Lê Hoàng Việt và Trần Khả Như khó mà có thể tìm ra được bất cứ khuyết điểm nào.
Dáng vẻ của 2 đứa trẻ trông giống y như Lê Hoàng Việt, một nhà bốn người với tổ hợp giá trị nhan sắc vô cùng cao đi ra ngoài khiến cho ai cũng phải ngoái đầu lại để nhìn
Vốn dĩ 2 đứa trẻ vừa đẹp trở thành một cặp nam nữ nâng váy cho cô dâu, nhưng ở làng không có điều này nên chỉ có thể bỏ qua
Vừa mới chụp mấy tấm ảnh trong phòng cưới, cô dâu vừa kịp đăng lên zalo chia sẻ với bạn bè thì đã bị gọi xuống đi kính rượu...!Khoảng bảy giờ, Vũ Tuyết Trang lê tấm thân mệt mỏi trở về phòng.
Chạy ngược chạy xuôi liên tiếp 2-3 ngày khiến cô cảm thấy vô cùng mệt mỏi
Cô còn như vậy nói chi tới Hứa Mặc?
Bác sĩ Trang bây giờ bắt đầu lo lắng cho chồng cô, vội vàng đón tiếp khách khứa đều là anh.
Gia đình Lê Hoàng Việt và Trần Khả Như đã sớm trở về,họ dự định ở một khách sạn trong thị trấn, bởi vì không thể trở về Đà Nẵng trong một đêm.
Trong phòng cưới, Vũ Tuyết Trang lăn vài vòng trên chiếc giường lớn đầy nhãn, táo đỏ và đậu phộng.
Sau đó, cô quyết định tẩy trang và đi tắm, dù sao cô có làn da rất đẹp, cô rất tự tin với nhan sắc của mình
Đào Cúc Vân tặng váy ngủ cho cô, nghe nói rất gợi cảm
Khi Vũ Tuyết Trang tắm xong, cô định mặc bộ váy ngủ, mắt chữ O mồm chữ A, trên tay cầm mảnh vải đỏ bay phấp phới, chắc chắn là mặc được chứ?
Khi cô mặc nó vào, Vũ Tuyết Trang cảm thấy xấu hổ muốn chết.
Trong gương, cô gái có làn da trắng nõn, đôi má ửng hồng, lông mày rậm và đôi mắt to, dáng người thanh tú, rất duyên dáng.
Điểm nhấn của chiếc váy ngủ là kiểu dáng dây treo, vải ren che chắn đàng hoàng, cô không hiểu, mặc hay không mặc có gì khác nhau?
Loay hoay một hồi, Vũ Tuyết Trang vẫn không chịu cởi, trong đêm tân hôn cần phải nghiêm túc một chút
Nhưng trời ạ, cô đợi từ 8 giờ đến 10 giờ, cửa phòng tân hôn vẫn đóng im ỉm, không có chút động tĩnh gì cả.
Cô cảm thấy vô cùng khẩn trương.
Chờ đợi mãi, cuối cùng mí mắt của cô anh dũng hi sinh, rồi chìm vào giấc ngủ.
Hứa Mặc, làm vợ của anh, cô đã cố gắng hết sức rồi, thế nhưng cô thật sự rất buồn ngủ, hay là đêm động phòng coi như miễn đi
Bên ngoài đèn sáng choang, cả làng vẫn chìm trong tiếng huyên náo vui vẻ.
Khi cô đang ngủ mê man, Vũ Tuyết Trang cảm thấy hơi rượu phả tới, sau đó có người hôn lên cổ cô.
Lòng bàn tay không kiên nhẫn vẫy vẫy, mơ hồ nói: "Đừng làm phiền...!Em buồn ngủ..."
Cô biết điều đó trong tiềm thức, nhưng hôm nay cô mệt mỏi đến mức không thể mở mí mắt.
"Vợ ơi..."
Giọng nói ngọt ngào của Hứa Mặc khiến Vũ Tuyết Trang kinh ngạc tột độ, Bây giờ cô vui đến mức muốn bay lên trời rồi, không biết đến năm nào nữa.
Cô nhắm mắt lại, mấp máy môi nở nụ cười: "Gọi lại đi, em muốn nghe."
"Vợ, vợ, vợ..."
Hứa Mặc vùi vào tai cô thì thào nói nhỏ, từng bộ phận của cô đều trở nên mềm nhũn, không có khả năng cử động.
Chết tiệt, kỹ năng nói lời ngọt ngào của anh thật tuyệt vời.
Cô rất thích, dù thích nhưng cô vẫn còn buồn ngủ...!
Thời điểm Hứa Mặc nhấc chăn lên, đáy mắt Hứa Mặc hiện lên một tia khác thường, trầm giọng nói:
"Ai bảo em mặc cái này?"
Bác sĩ Trang đột nhiên tỉnh ngủ phân nửa, mở to mắt, giải thích rõ ràng: "Cái này...!cái này là do Đào Cúc Vân đưa cho em...!nếu anh không thích thì em sẽ thay..."
Bây giờ cô còn đang bày ra dáng vẻ kiều diễm ướt át như vậy! Anh đau phải là đầu gỗ!
"Đừng."
Hứa Mặc nắm lấy cánh tay cô, phát hiện nhiệt độ lòng bàn tay nóng rực.
Không biết là đỏ do cả căn phòng, hay là do khuôn mặt xinh đẹp của cô đang đỏ ửng, hay là do cả hai...!Tóm lại là ánh đèn mờ ảo, bầu không khí say lòng người, hơi thở dồn dập, đây là thời điểm tốt nhất để mọi cung bậc cảm xúc nảy mầm.
Ngay sau đó, anh hôn cô dâu ngượng ngùng.
Đáng lẽ đây là khoảnh khắc ân ái của 2 người, Vũ Tuyết Trang thở hổn hển.
“Làm sao vậy?” Hứa Mặc săn sóc hỏi.
"Hình như có chút khó chịu trong dạ dày."
Vũ Tuyết Trang lau mồ hôi lạnh trên trán, xoay người lại, sắc mặt gần