(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Editor: Quỳnh NguyễnMà cô? Mẹ của cô mặc dù hi vọng cô có thể kế thừa nghiệp của mẹ, học tập các loại lịch sử Trung văn không quá mệt. Nhưng là Mộ Thanh Vũ lại khư khư cố chấp học buôn bán, sau cùng lại vẫn chạy đến Yến Thành.Mẹ của cô mặc dù có chút mất hứng, nhưng mà cũng không có quá nhiều can thiệp lựa chọn của con gái.Về phần cha của cô, nhưng lại đối với lựa chọn của cô không can thiệp tối đa chỉ là dẫn đường cùng giáo dục mà thôi."Anh tại nước Pháp lưu học, đã từng gặp được một cái học tỷ." Lãnh Vân Lâm cười khổ một tiếng, bắt đầu nói lên mối tình đầu chính mình. "Đó là tại mùa hạ, Provence nở rộ mảng lớn hoa Lavender. Cô mặc váy màu đỏ, tại biển hoa màu tím bước chậm, vừa quay đầu lại anh cùng cô, quá một cái mùa hạ cực kỳ khoái trá, nhưng sau đó cô lại rời khỏi anh, nguyên nhân là người đàn ông cô chân chính thích là anh hai của anh."Khó trách, khó trách chung quanh biệt thự Lãnh Vân Lâm gieo trồng mảng lớn Lavender! Mộ Thanh Vũ cảm thán. Mặc dù người nầy bạn gái không ít, nhưng mà kỳ thật anh coi như là một cái người chung tình."Về sau, chính là Thanh Tuyết rồi. . ." Vừa nhắc tới cô, ánh mắt anh có chút mê ly. Đối với mối tình đầu, dù sao cũng là chuyện tình quá mức xa xôi. Mặc dù đầy đủ lãng mạn, lại cũng không có khắc cốt minh tâm, không thể sánh bằng Lạc Thanh Tuyết, bởi vì một hồi hoa lệ "Tử vong", trong lòng trước mắt khó có thể phai mờ dấu vết.Anh nhìn nhìn Mộ Thanh Vũ, cô mới phát hiện mắt của anh vừa thâm sâu vừa tĩnh, như là hai suối nước sâu rộng."Em có biết toàn thân trên dưới của em chỗ nào cực kỳ giống cô sao?"Mộ Thanh Vũ lắc đầu, Lãnh Vân Lâm tiếp tục: "Là ánh mắt. Ánh mắt của các em bộ dáng thật sự là tương tự - - "Anh nói xong, nhẹ