(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Editor: Quỳnh NguyễnLý Tiêu Nhiên lưu luyến xem di động, tựa hồ ở trong tay không phải điện thoại di động mà là khuôn mặt Mộ Thanh Vũ ôn nhuRốt cục chiếm được tin tức Mộ Thanh Vũ, Lý Tiêu Nhiên cảm thấy được trong lòng vẫn lại là có một tia ấm áp, mặc dù là vì Mộ Thượng Ân nhưng là chính mình tại trong lòng cô cũng hẳn là có một vị trí đi!Mộ Thanh Vũ cắt đứt điện thoại di động, dựa vào ở trên ghế, tựa hồ khí lực đều đã dùng hết, không ngừng cổ vũ chính mình, nhịn nữa nhẫn còn có vài ngày là có thể làm phẫu thuật cho Ân Ân rồi.Về phần rời khỏi Lãnh Vân Lâm. . .Không biết vì cái gì, cô vốn vẫn thiết định phải rời khỏi Lãnh Vân Lâm, hiện tại cô tại cái thời khắc kia trái lại không nghĩ lên ý nghĩ phải rời khỏi.Cô đứng lên, sắc trời có phần âm âm.Ngày mai không cần đi làm, chủ nhật, còn lại là chúc mừng tròn năm tập đoàn. Cô tính toán, mặc kệ tuần sau, Lãnh Vân Lâm có đáp ứng hay không, cô phải an bài giải phẫu cho con trai trước.Bệnh Ân Ân tuyệt đối không thể lại kéo, cô cũng không nghĩ muốn kéo rồi.Ghi chép tốt danh lục, thu thập xong gian phòng, thời gian từng giây từng phút trôi qua.Hạt mưa không biết cái lúc gì đánh mãi đến cửa sổ. Thanh âm dần dần nhỏ đi, bầu trời ngoài cửa sổ trở nên càng thêm hắc ám."Làm sao vậy?" Cửa chính văn phòng mở ra, Lãnh Vân Lâm đi tới, lại nhìn đến trên mặt của cô có chút phiền muộn."Sao lại thế này?""Vân Lâm, anh có biết bác sĩ xuất sắc nhất khoa tim Yến Thành là ai chăng?"Yến Thành thành phố lớn như vậy cho dù cô có tiền, muốn tìm đến bác sĩ tốt nhất cũng không phải chuyện dễ dàng như thế."Như thế nào hỏi cái này rồi hả ?" Lãnh Vân Lâm nhìn đến thần sắc lo lắng trên mặt cô có chút kỳ quái." Bạn học đại học của em có con trai một tuổi, bị bệnh tim bẩm sinh." Cô không tốt nói thẳng chuyện tình Ân Ân đành phải đem chuyện này thành đồng học của cô."Anh có