(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Editor: Quỳnh NguyễnKhóe mắt Lãnh Vân Lâm muốn nứt ra, hung hăng xông lên, một cước bọc tại trên người người đàn ông kia!Người đàn ông kia không ngờ rằng Lãnh Vân Lâm nhanh như vậy liền sẽ tìm tới tới, nhất thời bị anh đá văng ra!"Thình thịch! " Ông ta hung hăng đụng vào bàn, kêu lên một tiếng đau đớn!Lãnh Vân Lâm thừa dịp ông ta không đứng lên lại lấn người mà lên, năm ngón tay thành quyền, một quyền đánh đến chóp mũi của ông ta!"Phốc! "Một tiếng trầm đục, cái mũi người đàn ông này đã bị anh đánh chảy máu! Một quyền chưa xong, Lãnh Vân Lâm trở tay lại là một quyền, nện vào huyệt dương huyệt của ông ta.Huyệt thái dương là một trong huyệt vị quan trọng nhất của con người, bị Lãnh Vân Lâm hung hăng một quyền đánh tới, người nọ đau đầu "Ông" một tiếng, mắt nổ đom đóm lui về phía sau hai bước, bước chân hư không thậm chí đụng vào cái bàn cũng hồn nhiên không biết!Mặt Lãnh Vân Lâm lộ hung quang, một quyền nện xuống giơ lên một cái ghế, đáy mắt hiện lên một đạo hàn mang!"Đi chết đi!" Vừa dứt lời, cái ghế kia đã trùng điệp rơi vào cái ót người nọ, ông ta đau ngay cả hừ cũng chưa hừ một tiếng, trực tiếp hôn mê bất tỉnh, máu tươi chảy ròng!"Sao lại thế này?" Động tĩnh lớn cũng đưa tới rất nhiều người tiến đến.Đầu tiên đi theo xông đi tới là Lãnh Vân Đình cùng Trình Diệu Quân. Sau đó là Tô Tuyền Lăng cùng Lạc Thanh Tuyết các cô.Đánh xong đầu sỏ gây nên, Lãnh Vân Lâm đứng lên, xem đến người bên ngoài càng tụ càng nhiều, anh lập tức đi qua dùng phía sau lưng mình ngăn cản Mộ Thanh Vũ.Vai thắt lưng cô bị kéo đứt, phần eo cùng bả vai đều có dấu tay bị người nọ nắm chặt xanh tím. Núp ở góc, ánh mắt có chút tan rã.Tâm Lãnh Vân Lâm bỗng nhiên bị đâm một phen. Anh cảm thấy được tâm chính mình đều đã hung hăng níu chặt.Thân thể các nơi đau đớn lan tràn."Thanh Vũ." Anh từ từ đi về phía trước, từng bước