(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Editor: Quỳnh NguyễnLý Tiêu Nhiên đối với Ân Ân thật sự vô cùng tốt. Tốt đến chỗ chính cô đều đã cảm thấy được áy náy!"Mẹ, con ghép cái hình gọi một nhà hạnh phúc a." Mộ Thượng Ân giơ tấm hình ghép trong tay đối với Mộ Thanh Vũ nói."A..., thì ra kêu một nhà hạnh phúc a, kia mẹ nhìn xem, Ân Ân ghép lại là cái gì?" Mộ Thanh Vũ châu đầu đi nhìn nhìn.Thì ra ghép hình là một nhà ba người, Mộ Thượng Ân vốn là ghép lại tốt ba ba cùng đứa nhỏ, chỉ còn lại có mẹ, xem ra thật sự như Lý Tiêu Nhiên chuẩn bị ghép lại mẹ tốt cô sẽ trở lại rồi.Đáy mắt nóng lên, áp chế tất cả cảm xúc, Mộ Thanh Vũ lấy ghép hình còn lại dưới đất, nói: "Kia mẹ cũng tới hỗ trợ, có được hay không?""Uh`m, mẹ, chúng ta cùng nhau ghép mẹ." Mộ Thượng Ân thật sự nói xong, nói xong, khả năng cảm thấy được nói lời cực kỳ có ý tứ, chính mình khách khách nở nụ cười.Có lẽ là rời khỏi lâu lắm, mới có thể nhớ như vậy, cũng bởi vì rời khỏi mới có thể hiểu được quý trọng như vậy.Đợi cho thu thập xong mang theo một đống món đồ chơi, hai người mang theo Mộ Thượng Ân xuống lầu.Bên ngoài rơi xuống mưa phùn, Lý Tiêu Nhiên mở ra ô dù, đưa túi sách cho Mộ Thanh Vũ, chính mình ôm lấy Mộ Thượng Ân, gọi tới một chiếc xe taxi, ôm Mộ Thượng Ân tới đến bên cạnh xe, sau khi mở ra cửa xe bỏ Mộ Thượng Ân vào, đóng cửa xe quay đầu đi tới bên người Mộ Thanh Vũ.Anh bung dù, hơn phân nửa tại trên đầu Mộ Thanh Vũ, một tay lấy túi sách trong tay Mộ Thanh Vũ cùng túi xách tay cô ý bảo cô có thể đi tới.Lúc quay đầu, ánh mắt hai người gặp nhau trong không trung, sau đó đối diện.Mộ Thanh Vũ nhìn ánh mắt Lý Tiêu Nhiên nhìn mình, trước một bước quay đầu, di chuyển mở rộng tầm mắt, cô cảm thấy được nhận không nổi cảm tình