(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Editor: Quỳnh NguyễnAi có thể nghĩ đến, anh cư nhiên phải báo cảnh!Không có khả năng! Không có khả năng! Làm sao có thể, làm sao có thể, như thế nào cho phép! Triệu Hiểu Huyên cảm thấy được biểu tình bộ mặt chính mình bắt đầu vặn vẹo rồi !Cô cảm thấy được trong lòng mình đốt sáng lên vô số bóng đèn tên là "Hối hận", liền cùng một chỗ đã gánh vác quá mức sắp nổ mạnh rồi ! Vì cái gì Lãnh Vân Lâm không dựa theo bộ sách võ thuật ra bài rồi hả ? Chẳng lẽ thật là nâng cục đá đập chân chính mình sao? Người đàn ông không nên chính là tràn ngập phấn khởi cưới cô, thương nghị hôn sự mới đúng sao?Tô Tuyền Lăng nghe thấy Lãnh Vân Lâm nói, trong đầu hiện lên mấy cái chữ to "Làm sao có thể!" Cô cùng Triệu Hiểu Huyên đồng thời kinh ngạc nhìn thoáng qua đối phương, quả thực không thể tin cái sự thật này!Mà bên kia, mấy cái cha mẹ nghe được, cũng là kinh ngạc dị thường!Đầu tiên là Triệu Hãn Thanh vỗ bàn. Ông sắc mặt xanh mét, dị thường phẫn nộ: "Lãnh Vân Lâm! Cậu quá vô sỉ rồi ! Cậu chà đạp con gái tôi cư nhiên vẫn còn báo nguy? Cậu có lương tri hay không?"Mà Tô Yên Mộ phản ứng nhưng lại càng trực tiếp, bà đột nhiên đứng lên tiếp theo mí mắt trợn lên cả người cư nhiên tức giận đến hôn mê bất tỉnh!"Mẹ! Mẹ!" Triệu Hiểu Huyên lần này cũng luống cuống, cô lập tức chạy tới tiếp được Tô Yên Mộ, trong mắt lộ ra nước mắt: "Mẹ, đều là con không tốt, con có lỗi với mẹ! Đều đã là sai của con...Mẹ, mẹ tỉnh tỉnh!"Mà Tô Tuyền Lăng, cũng đi xem tình hình Tô Yên Mộ. Đổng Gia Thường, còn lại là trở tay một cái tát, hung hăng ném trên mặt Lãnh Vân Lâm: "Thằng con bất hiếu này! Con từ trước đến nay không phải người không chịu trách nhiệm, nhưng mà bây giờ, con làm hơi quá đáng!"Lãnh Vân Lâm lù lù bất động, lại không ngờ rằng cửa phòng khép hờ cư nhiên lập tức xông tới một đống phóng viên!Các phóng viên, nhìn đến Lãnh Vân Lâm mặc áo tắm, trên tóc