(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Editor: Quỳnh NguyễnNhìn cô hồi lâu mới bình phục lại biểu tình, có chút kích động!Anh thích Mộ Thanh Vũ, tự nhiên hi vọng cô không lại nhớ quá khứ!Lời nói thật, trải qua chuyện tình bây giờ anh bỗng nhiên cảm thấy được Mộ Thanh Vũ có lẽ lại cùng "Người đàn ông kia" chấm dứt!Dù sao, người đàn ông kia là ba ba Ân Ân cũng là ác mộng năm năm trước của Mộ Thanh Vũ. Anh ta hiện tại đối với cô như vậy tương đương đè một cọng rơm rạ sau cùng trong lòng cô rồi."Em không cần lo lắng, anh sẽ chiếu cố em. . . Cùng Ân Ân."Anh cẩn thận mở miệng, trong lòng, đều nhanh vui vẻ!Mộ Thanh Vũ không nói gì, chỉ là nhìn con trai an tĩnh ngủ trên giường nhỏ xuất thần.Mãi đến, một chiếc điện thoại đánh tiến vào."Uy?""Xin hỏi, là Mộ Thanh Vũ sao? Ta là xx ngân hàng. Xin hỏi, ngày hôm qua cô hẹn trước 30 vạn, hôm nay muốn lấy ra sao?"Mộ Thanh Vũ lập tức gật đầu: "Đương nhiên."Bên kia, nhân viên ngân hàng nói: "Tốt lắm, phía bên tôi đã chuẩn bị cho ngài, mời buổi chiều tại trong phạm vi thời gian làm việc của chúng ta tới lấy."Mộ Thanh Vũ gật gật đầu: "Tốt, cám ơn."Cô cúp điện thoại, chính mình khó xử nhìn thoáng qua Lý Tiêu Nhiên.Cô biết, chính mình không nên lại phiền toái anh. Nhưng mà, nếu Ân Ân lại một người chờ đợi, xảy ra nguy hiểm làm sao bây giờ?Phải biết rằng, buổi sáng Ân Ân một người chạy ra đi, chính là vì không ai nhìn bé mới có thể chạy loạn!Nhưng mà, Lý Tiêu Nhiên. . .Ở phía sau, Lý Tiêu Nhiên trái lại phản ứng nhanh: "Thanh Vũ, chuyện gì?"Cô khó xử nói: "Là ngân hàng, em ngày hôm qua liền hẹn trước. Lấy ra phí tổn giải phẫu cho Ân Ân.""Như vậy a, anh trông Ân Ân, em đi đi." Lý Tiêu Nhiên tự nhiên rõ ràng băn khoăn của cô, lập tức bày tỏ."Nhưng mà. . ." Mộ Thanh Vũ