(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Editor: Quỳnh NguyễnAnh lại dặn một chút hạng mục công việc chú ý mới mang theo y tá rời khỏi phòng bệnh.Mộ Thanh Vũ tiễn bọn họ, trở về đến bên giường dùng tăm bông dính nước ướt át môi Mộ Thượng Ân, toàn bộ hành trình Mộ Thượng Ân cười, Mộ Thanh Vũ còn lại là cười rơi lệ.Mộ Thanh Vũ nhìn bộ dáng Mộ Thượng Ân, trong lòng lấy ra yêu, Mộ Thượng Ân từ nhỏ liền hiểu chuyện, nhưng vì bệnh tim, cho nên vóc dáng cũng không cao, ăn cũng không béo.Gặp được sự tình, luôn luôn giống cái người lớn săn sóc Mộ Thanh Vũ, mới khiến cho cô càng ngày càng không nỡ, không nỡ bé chịu khổ, không nỡ bé chịu hành hạ.Vì Mộ Thượng Ân làm ướt môi, Mộ Thanh Vũ lôi kéo tay bé hỏi: "Ân Ân, có chỗ nào không thoải mái sao?"Mộ Thượng Ân nhu thuận lắc đầu, kỳ thật, Mộ Thanh Vũ biết, động phẫu thuật lớn như vậy làm sao có thể sẽ không khó chịu, bé chỉ là không bỏ được chính mình vì bé lo lắng."Ân Ân, mặc kệ khó chịu vẫn lại là không khó chịu, đều phải nói ra, không cần chịu đựng, biết không?" Mộ Thanh Vũ cố ý nghiêm mặt lên nói.Mộ Thượng Ân cười gật gật đầu, bé phân ra tới, nào là Mộ Thanh Vũ thật sự mất hứng, nào là cô giả vờ."Ân Ân được nghe lời a!" Mộ Thanh Vũ lại vẫn phụng phịu nói, dẫn tới Mộ Thượng Ân cười càng vui vẻ.Mộ Thanh Vũ nhìn nhìn bình nước biển, xoa bóp nút gọi y tá đổi chất lỏng tốt, đến toilet cầm chậu nước đổ nước ấm lau mặt, lau tay cho Mộ Thượng Ân.Hôm nay, Lý Tiêu Nhiên cũng là vì công ty bận quá, hơn nữa Mộ Thanh Vũ là chỉ nói chuyện tốt, không nói chuyện xấu, cô không có nói cho Lý Tiêu Nhiên đêm qua Mộ Thượng Ân phản ứng bài xích, chỉ là nói với anh tình huống Mộ Thượng Ân đã ổn định, để cho anh yên tâm.Nghe được tin tức này, Lý Tiêu Nhiên tự nhiên gật gật đầu, mặc dù trong lòng còn có chút lo lắng, nhưng cũng không lại kiên trì.Mộ Thượng Ân vừa mới