(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Editor: Quỳnh NguyễnAnh vội vội vàng vàng lật chuyển về sau, rốt cục lật đến ảnh chụp anh tham gia hoạt động hội học sinh, cùng Mộ Thanh Vũ đảm nhiệm người chủ trì!Trong ảnh chụp anh mặc tây trang màu đen, trên mặt mang theo ý cười ôn thuần. Mà Mộ Thanh Vũ bên cạnh anh nhưng lại mang theo tươi cười rụt rè giống như Bạch Liên hoa ( hoa sen trắng chứ không phải mấy mụ kia đâu :v ) thanh thuần đáng yêu.Anh nhìn nhìn, một cỗ sóng triều không hiểu như là rót vào thanh tuyền, dần dần trí nhớ bắt đầu xoay vặn van đóng!Quá khứ như là giấu ở trong tầng tầng sương mù. Anh giống như nhớ lại tới tại công tác học sinh khó phân, đối mặt chủ tịch hội học sinh các hệ chạy trốn, anh đã tức giận lại bất đắc dĩ, nhưng mà liền ở phía sau anh thấy một bóng dáng.Một cái nữ hài mặc váy dài thuần trắng tóc dài tung bay đang ở khom người xử lý công việc. Anh đi tới kêu một tiếng: "Vị đồng học này?"Cô xoay người, tóc dài như tơ như là tinh linh tung bay, một đôi mắt to trong suốt như nước giống như một hồ nước sóng xanh mênh mông, hấp thụ tầm mắt của anh thật sâu!Mà cô môi mềm hồng nhạt bởi vì kinh ngạc mà nhẹ nhàng mở ra, lộ ra hàm răng oánh bạch như ngọc. Cô nháy mắt mấy cái: "Xin hỏi. . . Bạn tìm tôi, có chuyện gì sao?"Thanh âm kia anh nhớ rõ rất rõ ràng, chính là thanh âm Mộ Thanh Vũ!Anh vĩnh viễn cũng quên không được cái nhìn cô ngoái đầu nhìn lại kia! Trong suốt giống như cái ao ôn nhu rất nhanh làm anh chết đuối!Rồi sau đó, trí nhớ lại nhảy chuyển tới cái hình ảnh kia! Tại ngày hôm sau diễn xuất, người nữ chủ trì không tới, anh sốt ruột kéo tay cô: "Đồng học, cô có thể giúp một chuyện sao?"Cô mê hoặc, anh sốt ruột trên trán đều là mồ hôi: "Van cầu cô rồi ! Nữ chủ trì chúng ta hôm nay