(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Editor: Quỳnh NguyễnMộ Thanh Tịch mở ra uống rượu, anh là đàn ông tự nhiên cũng phải tiếp khách. Ngay từ đầu hai người cũng không tán gẫu cái gì, có thể nói nói xong, cô tựa hồ có chút uống hơn. Nói lên chính mình công tác không như ý, gia đình phân loạn. Nhất là, nói đến cha mẹ từ nhỏ ly dị, cô đi theo mẹ, tái giá đến chỗ người một nhà khác, Mạc Thiểu Thần tựa hồ cũng đâm trong tâm sự của anh, anh cũng dần dần uống nhiều mấy chén.Bình thường, anh đối với Mộ Thanh Tịch cũng không có cảm xúc quá sâu. Chẳng qua bởi vì cô là chị gái Mộ Thanh Vũ mà đối với cô có vẻ khách khí. Nhưng mà có lẽ là bởi vì anh vốn đều không uống rượu, có lẽ là bởi vì Mộ Thanh Tịch nói thân thế vừa lúc đâm uy hiếp của anh, hai người hơn vài phần cảm xúc.Bất tri bất giác, nửa bình rượu lót bụng, lúc ngồi lại vẫn không biết là nhưng mà vừa đứng lên tới lại cảm thấy được đầu váng mắt hoa, như là muốn té ngã một dạng!Mà trên thực tế, anh quả thật té ngã, hơn nữa địa phương té ngã không được tốt là trong lòng Mộ Thanh Tịch, hai người bốn mắt đối lập nhau!Anh trực giác không tốt, muốn đứng lên lại bị Mộ Thanh Tịch ôm chặt lấy!Anh sửng sốt, thân thể phụ nữ mềm mại như là rắn nước bò lên thân của anh! Ngực cô mềm mại để trong ngực anh cứng rắn. Mà chân của cô chết tử tế không xong cư nhiên vừa lúc va chạm vào nơi nào đó rồi.. . . .Anh cơ hồ ngẩn ra! Cả người, giống như là bị điện giật một dạng toàn thân run rẩy lên!Mặc kệ anh có bao nhiêu thích Mộ Thanh Vũ, giờ phút này anh quả thật không có trải qua phụ nữ. Lần này Mộ Thanh Tịch một phen liền kích thích kích thích nguyên thủy nhất của anh!Anh gầm nhẹ một tiếng, càng phát ra cảm thấy được cổ tà hỏa trong thân thể kia, mượn rượu nhiệt tình tựa hồ càng đốt càng