(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Editor: Quỳnh Nguyễn"Tiến vào." Trình Diệu Quân vào cửa, anh cầm một cái phong thư, như là có chuyện gì muốn bẩm báo. Mà Tư Đồ Hiên cùng Lý Tông Dụ tự nhiên cũng cực kỳ thức thời, nhao nhao đứng dậy: "Kia Vân Lâm, chúng ta đi trước rồi. Cậu chuẩn bị tốt, năm ngày về sau chúng ta sẽ tới tham gia hôn lễ của cậu."Nói xong, hai người lập tức đứng dậy đi ra ngoài. Trình Diệu Quân cũng đã đi tới, cùng hai người hành lễ sau đó đi tới bên người Lãnh Vân Lâm."Tổng giám đốc, đây là cái giám định kia.""A...." Lãnh Vân Lâm thoải mái tiếp nhận. Cực kỳ tự nhiên mở ra phong thư, rút ra giám định.Anh trái lại cực kỳ khẳng định, Mộ Thanh Vũ chỉ có anh một người đàn ông. Ân Ân không là của anh thì là ai?Nghĩ đến nơi này, anh lập tức mở ra giám định!Trình Diệu Quân cũng tại bên cạnh anh, nhìn anh từ từ mở ra giám định. Mặt trên chỉ có ít ỏi nói mấy câu, nhưng mà anh lại giống như, nhìn một thế kỷ một dạng, dài lâu như thế!Trình Diệu Quân tại bên người, trơ mắt nhìn vẻ mặt của anh, do thoải mái khoái trá biến thành chấn kinh, biến thành không thể tin, sau cùng mà lại chuyển hóa làm nổi giận!Cho dù không có xem kết quả, anh tựa hồ cũng biết, Lãnh Vân Lâm vì sao mà chấn kinh!Bên trong này, chỉ có hai loại khả năng, một loại là "Đúng ", một loại là "Không phải" !Mà hiển nhiên, Lãnh Vân Lâm đạt được kết quả, là một loại khác!Trong lúc này, trong phòng yên tĩnh cùng cánh đồng hoang vu một dạng! Anh thậm chí còn không dám ngẩng đầu, cũng không dám nói lời nào, cố gắng thu nhỏ lại tồn tại chính mình!Anh đi theo Lãnh Vân Lâm vượt qua mười năm, trong lòng rất rõ ràng! Nếu Lãnh Vân Lâm một khi nổi giận, chính là một hồi long trời lở đất thế nào!Tĩnh.Phi thường yên tĩnh.Yên tĩnh đến Trình Diệu Quân cũng có thể cảm giác được mồ hôi trán chính mình nhỏ giọt!Đã lâu đã lâu, mãi đến Lãnh Vân Lâm nhẹ nhàng nắm bắt tờ