(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Editor: Quỳnh NguyễnThậm chí còn lại một lần nữa nói lên đoạn đau đớn thê thảm kia trong lòng mình cư nhiên ngay cả một chút sóng gợn đều đã không nổi lên tới!Có lẽ, là vì mấy năm nay tự trách đối với Mộ Thanh Tịch cùng cha đều đã trở thành một loại thói quen. Thế cho nên tại trước mặt Mạc Thiểu Thần vạch trần chuyện này, cô cũng không sợ hãi tức giận của anh. Cảm thấy được sợ hãi nhất là sợ hãi anh sẽ ôm đi Ân Ân!Về phần cái khác, cô không sao cả!"Nếu không có gì tôi rời đi trước rồi." Cô không có thời gian bồi anh cằn nhằn! Cô còn cần đi giải quyết vấn đề lớn trong thân thể mình.Lui ra phía sau, mở cửa, rời khỏi, tại cái quá trình này, Mạc Thiểu Thần không có lại lưu cô. Cô cũng phỏng chừng Mạc Thiểu Thần chính mình cần tốn một chút thời gian để tiêu hóa một phen chuyện tình cô vừa mới nói!Nhưng mà không tính là cái kết cục gì, tóm lại có một chút là có thể khẳng định - -Cô lại cũng không cùng với Mạc Thiểu Thần nhấc lên một chút quan hệ! Anh là anh rể của cô, là cha Ân Ân, cô muốn Ân Ân lại không có khả năng cùng với bé, hơn nữa đối với ngây thơ của bé yêu say đắm, chuyện trước đây bị cọ rửa một chút không dư thừa. Cô không nghĩ muốn lại cùng anh dây dưa tiếp tục, lại càng không nghĩ muốn cuốn vào gút mắt luân lí không thể phai mờ!Cho nên, tốt nhất toàn bộ chính là duy trì nguyên trạng. Anh là bác sĩ, cô là người nhà người bệnh. Anh hiện tại có thân phận mới chính mình, gia đình mới. Cô cũng có Ân Ân, có theo đuổi cùng hạnh phúc thuộc về của cô. Đây đó sơ giao cả đời không qua lại với nhau.Mà hiện tại chuyện trọng yếu nhất chính là giải quyết cái phiền toái trong bụng của cô này.=========================Mộ Thanh Vũ vẫn lại là đi treo cái số.Bệnh viện Tô thị tới gần giữa trưa, người xếp hàng cũng không nhiều. Rất nhanh liền đến dãy số của cô.